Mùa xuân, mùa thăng hoa của tình yêu
và hạnh phúc lứa đôi. Còn em, đang ở tuổi mùa xuân chín, ngồi đây và viết cho
người tôi yêu thương đôi dòng nỗi nhớ!
Dẹp đi những bộn bề của cuộc sống mưu
sinh, em thấy nhớ anh đến da diết lạ kỳ. Em đã đi tìm anh vì hơn lúc nào hết em
nhận rõ anh là tình yêu đích thực và duy nhất của đời mình. Nhưng mà vô vọng,
anh yêu ơi, giờ này anh đang ở đâu, làm công việc gì? Có còn nhớ đến em người
con gái bé nhỏ từng có những lời hẹn thề kết tóc se tơ cùng anh? Còn em thì rất
nhớ anh, nếu em kết hôn thì người ấy nhất thiết phải là anh.
Vì chỉ có duy nhất mình anh mới làm em hạnh phúc, duy nhất mình anh em mới có thể san sẻ mọi điều trong cuộc sống của mình với anh. Không có anh, em thà sống độc thân cho vui vẻ còn hơn. Nhưng mà anh ạ, giờ em lại có một khao khát lạ kỳ và muôn thủa của một người phụ nữ trưởng thành, khao khát được yêu thương, khao khát được làm mẹ và khao khát được làm một người vợ hiền. Tuy vậy nếu một người không phải là anh dù có điều kiện tốt đến thế nào đến với em thì em cũng thấy nhạt nhẽo, vô vị và khó chịu vô cùng. Em chỉ cần có anh mà thôi – Chàng Trai Trong Giấc Mơ của em!
Vì chỉ có duy nhất mình anh mới làm em hạnh phúc, duy nhất mình anh em mới có thể san sẻ mọi điều trong cuộc sống của mình với anh. Không có anh, em thà sống độc thân cho vui vẻ còn hơn. Nhưng mà anh ạ, giờ em lại có một khao khát lạ kỳ và muôn thủa của một người phụ nữ trưởng thành, khao khát được yêu thương, khao khát được làm mẹ và khao khát được làm một người vợ hiền. Tuy vậy nếu một người không phải là anh dù có điều kiện tốt đến thế nào đến với em thì em cũng thấy nhạt nhẽo, vô vị và khó chịu vô cùng. Em chỉ cần có anh mà thôi – Chàng Trai Trong Giấc Mơ của em!
Em nhớ gương mặt rạng ngời thường
nhìn em cười tươi thắm, nhớ ánh mắt trong veo, xanh mát của anh. Nhớ mái tóc
gọn gàng đen nhánh rất manly của anh. Nhớ sống mũi cao, nhớ hàm răng trắng của
anh. Nhớ vòng tay cứng cáp như chàng lực sỹ trong truyền thuyết của anh. Còn
dáng của anh nữa rất: đĩnh đạc, đường hoàng, lượn tấm thân như sóng cuộn nhịp
nhàng. Anh là tất cả những biểu tượng đẹp nhất về đàn ông mà em biết, là tiêu
chuẩn về đàn ông mà em dùng nó để phán xét mọi người. Nào thì tính anh hùng,
quân tử. Nào thì sức vóc hơn người. Nào thì kiệm nói trung thực, lời nói không
khoa trương. Nào thì trí tuệ vượt bậc. Nào thì tính cách mạnh mẽ quyết đoán.
Anh là sự hoàn hảo nhất trong trái tim em. Ở bên anh em luôn rất hạnh phúc. Em
chỉ ước thế giới chỉ có hai đứa mình để mình có thể sống trọn vẹn cho nhau. Bên
anh, thế giới như ngừng trôi, và hai đứa mình như là ở trong một thế giới khác,
mặc kệ mọi người. Đôi mắt anh như có hàng ngàn vạn khối nam châm khổng lồ khiến
mỗi lần em nhìn sâu vào đôi mắt ấy thì lập tức bị tan chảy. Khi anh giận hờn,
khi anh hạnh phúc, đôi mắt anh vẫn làm em mất hết sức kháng cự trước anh. Cộng
với vòng tay rắn chắc đầy yêu thương, nụ hôn sâu nồng ấm đã chiếm trọn vẹn trái
tim em. Đã đôi lần em không làm chủ nổi mình trước sức hút mãnh liệt của anh
hòa cùng anh trong bản nhạc bất hủ của tình yêu. Đó là những giây phút thăng
hoa ngọt ngào hạnh phúc nhất mà em từng có.
Tại sao mình xa nhau anh yêu nhỉ? Lỗi
tất cả là tại em, bằng sự tự tin mạnh mẽ, quyết đoán, tình yêu và lòng bao dung
anh đã cho em được sống trong tình yêu mặn nồng của anh. Thế mà em lại mất anh
thêm một lần nữa. Mà mình đã lạc mất nhau bao nhiêu lần rồi anh nhỉ?
Em không nhớ nhiều nhưng ngày nhỏ
mình đã bên nhau phải không anh yêu? Những gì khổ sở anh nhận hết về mình và
dành cho em tất cả những gì ngọt lành và tốt đẹp nhất mà anh có. Anh là hạnh
phúc duy nhất của tuổi thơ em, vậy mà vì sự ngốc nghếch và khờ dại của mình em
đã mất anh. Em vẫn nhớ anh thường chạy một quãng đường gần chục cây số về thăm
em mỗi buổi cuối tuần. Khi hết thở phì phò vì mệt, em chưa kịp thỏa mãn hết nỗi
nhớ anh và tận hưởng hạnh phúc ngọt ngào được ở bên anh thì anh lại phải chạy
về, vì chị ấy – em gái của anh sắp đi học về, không thấy anh chắc chị ấy sẽ lại
khóc hết nước mắt. Thế là anh lại phải đi ngay. Đôi lúc em thấy giận hờn anh về
điều đó, em muốn anh chỉ là của riêng em mà thôi. Trong suy nghĩ ngây thơ và
khờ dại của một đứa trẻ, đôi lần em thấy ghen tỵ với tình yêu thương và trách
nhiệm lớn lao của anh dành cho cô em gái bé nhỏ của mình. Vì bố mẹ anh đã qua
đời rồi, gia đình của anh chỉ là cô em gái. Ngoài thời gian dành cho học tập
theo lời răn dạy của mẹ cha khi qua đời anh còn phải làm lụng đủ thứ như mò cua
bắt cá, làm thuê làm mướn để đủ tiền cho hai anh em ăn học, thuốc thang khi ốm
đau. Chút thời gian ít ỏi còn lại sau cuộc mưu sinh vất vả anh dành cho cả cho
em. Thế mà em quá bé nhỏ, lại chưa đủ lớn khôn đã không nhận ra. Em cứ ích kỷ,
em cứ đòi hỏi và làm khổ anh! Em đã bị kẻ xấu lợi dụng điểm yếu đó và đã làm
tổn thương anh rất nhiều! Anh yêu ơi, cho em xin lỗi anh về điều ấy nhé! Em xin
lỗi anh thật lòng mà, đó là điều em đã day dứt trong lòng nhiều năm qua. Một
lời xin lỗi từ đáy lòng, dù em em nếu nói với an hem sẽ nhận được một nụ cười
tươi đầy bao dung và câu nói anh không sao đâu! Anh yêu em và có thể còn nhận
được thêm một cái ôm nồng ấm nữa. Và ành thì cười vui hạnh phúc, còn em sẽ thút
thít khóc vì ân hận và vì thương anh. Đó là trạng thái cảm xúc duy nhất mà mình
không giống nhau. Còn gần như tất cả, mình cùng cười, cùng khóc và cùng tức
giận giống nhau! Từ trong tận đáy tâm hồn,
chúng mình rất đồng cảm với nhau phải không anh?
Giờ em vẫn nhớ con cá trạch chấu mà
anh đã nướng trên than hồng cho em ăn. Anh chỉ vặt phần đầu và phần đuôi để ăn
còn nhường lại toàn bộ phần thân cá cho em ăn, thế mà em còn đòi ăn cả phần đầu
của anh vì nghĩ là nó ngon lắm! Giờ nghĩ đến cảnh đó, em thấy mũi và mắt mình
cay cay. Anh yêu ơi, em nhớ anh quá, thương anh vô cùng. Em ước có thể làm được
thật nhiều điều cho anh. Rô bốt của em. Cái quần đẹp đẽ duy nhất anh thường mặc
khi đến gặp em, còn anh khi bơi sông bắt cá trông thật tội nghiệp.
Ngày đó có kẻ xấu muốn cướp em khỏi anh đã cố
ý cho em thấy cảnh kiếm sống vất vả khổ nhọc của anh còn kẻ ấy thì thông minh,
giỏi giang gia đình gia giáo. Nhưng mà hắn đã nhầm, hiểu anh nhiều hơn, thấy anh vất vả em càng
thương xót anh hơn. Em yêu anh nhiều hơn hết thẩy và muốn làm gì để giúp anh
thay vì chỉ nhận từ anh. Và anh đã là người bán cá cho mẹ em vào những buổi
cuối tuần. Hai đứa lại được gặp nhau, anh có nhiều thời gian bên em hơn vì đỡ
mất thời gian đi bán cá. Những ngày ấy anh thường giữ lại những con cá ngon
nhất, rồi nướng nên cho em ăn. Mẹ thường khen ngợi anh, không biết con cái nhà
ai mà tài giỏi thế, mới bé vậy mà đã biết bắt cá bán được tiền! Thế rồi kẻ xấu
đã nói hết mọi chuyện với mẹ, và giữa 2 cậu bé, đương nhiên mẹ thích chàng học
trò xuất sắc có bố mẹ đàng hoàng kia hơn anh. Dù anh giỏi và hết lòng thương
yêu em, mẹ chê anh nghèo khó, gia cảnh xấu! Cũng dễ hiểu cho tấm lòng người làm
cha làm mẹ, nhưng sao mẹ không thể hiểu nổi con gái mình, rằng lòng em chỉ yêu
anh mà thôi, chỉ ở bên anh em mới hạnh phúc. Và chỉ anh là người duy nhất trên
thế giới yêu em thật lòng?! Hay ít ra em
chỉ cảm thấy tình yêu ở duy nhất mình anh mà thôi.
Với sự hậu thuẫn của mẹ, kẻ xấu đã
làm nhiều tội lỗi với anh, để phá vỡ hạnh phúc hai đứa mình. Khi thì làm hỏng xe
đạp của anh, rồi anh đến và mang theo cả dụng cụ sửa xe, khi thì xui dại em vụt
anh bằng roi tre vào bọng chân anh thì anh mới yêu em nhiều hơn và sẽ mau quay
trở lại thăm em. Thực tế làm vậy anh sẽ không đủ sức để về thăm em, làm tônt
thương tình yêu của anh. Còn em ngu ngốc đã làm theo! Anh yêu ơi! Cho em xin
lỗi anh nhé! Em ngốc nghe lời kẻ xấu xui dại khi thì đánh anh, khi thì làm mất
quần áo của anh, vứt đồ của anh nên gác cao trên mái nhà. Làm anh khổ sở và
nguy hiểm đến tính mạng. Hắn thật tàn nhẫn với em, còn em quá ngốc và bị hắn
lắm được điểm yếu tâm lý của mình và làm đủ thứ ngốc nghếch với anh. Và không
thể tha thứ cho chính mình, không để anh bị em làm tổn hại vì sự ngốc nghếch và
đần độn của mình hơn nữa. Không để kẻ xấu khống chế, đe dọa sẽ làm hại anh nếu
em không theo ý hắn, không để kẻ xấu ép nếu không đánh anh thì hắn sẽ đánh ăn
thật đau. Không thể cho kẻ xấu có cơ hội giết hại anh nếu anh vẫn tiếp tục đến
với em nữa. Em đã để anh ra đi, mà lòng càng thêm yêu thương anh sâu sắc. Và
mình đã thật sự lạc mất nhau khi em bị một quả bòng rơi trúng đầu khi có người
móc xuống. Và người dấu mặt trong đêm tối đánh liên tiếp vào đầu, em đã giả
chết để không bị đánh tiếp nữa trước khi kêu được thành tiếng gọi người đến ứng
cứu. Sau lần đó từ một người được mệnh danh là thiên tài, em khá đờ đẫn và
không thông minh nhiều nữa. Em đã rất cố gắng để khôi phục trí tuệ của mình.
Nhưng mà em đã quên mất anh. Trong giấc mơ của mình em thường thấy anh, cảm
giác rất thật, nhưng mà em không biết anh tên gì, ở đâu. Em rất nhớ anh trong
những giấc mơ. Một hình ảnh thăm thẳm trong ký ức, đôi khi em không biết đó là
mơ hay thực. Và em vẫn có ý âm thầm đi tìm anh! Hạnh phúc lớn lao trong tâm
tưởng của em! - Chàng Trai Trong Giấc Mơ của em!
Phạm Thị Hợi
No comments:
Post a Comment