Nắng nóng, khó chịu, muốn chết
rồi! Em nhớ anh quá. Nhưng chắc là anh không yêu em nữa từ lâu lắm rồi. Nhưng dù
sao, yêu một người, thì em cũng đã được hưởng một nửa hạnh phúc trong tình yêu rồi. Em chẳng còn sức lực mà giận
hờn, mà ghen tuông hay khó chịu vì điều gì từ anh. Em chỉ yêu anh mà thôi!
Em đúng là một cô gái kỳ lạ. Yêu anh nhiều đến vậy mà lại để anh rời xa. Em
không có khả năng cạnh tranh với người khác. Chỉ biết yêu anh bằng hết thảy con
tim. Khi anh rũ áo ra đi thì em chỉ biết đứng đó lặng im. Rỗi vật vã cố gắng
tồn tại trên thế giới. Và chắc là khoảng 1000
năm nữa em vẫn nhớ thương anh.
Tại
sao em lại yêu anh nhiều đến
thế? Trong khi rất có thể là anh không hề yêu em? Giữa yêu và không yêu, em
không biết bên nào mới đúng. Chỉ có một sự thật luôn hiện rõ là anh không hề
trân trọng em. Và anh đã hơn một lần rời xa em. Ừ! Thôi, mình hãy cứ rời xa
nhau mãi mãi nhé! Dù cuộc đời có trôi nổi, đắng cay đến như thế nào thì em cũng
chẳng trách anh đâu.
Giờ thì em hiểu anh rồi. Trong đáy sâu lòng anh vốn không có em. Dù em đã yêu
anh nhiều như thế nào, dành cho anh nhiều như thế nào. Nhưng với anh, em chỉ là
con số không? Em mệt rồi! Mình đã chia tay nhau từ rất lâu rồi. Giờ chi còn là
em sẽ cố quên anh để thật sự bắt đầu một cuộc sống mới đi thôi. Anh là một con người đáng
sợ vô cùng núp đằng sau cái vẻ hiền lành, tử tế như em thường thấy! Haiz! ….
Cái số của em trong tình yêu vốn chẳng da gì. Giờ em phải cố gắng cải tạo lại
bản thân với mong muốn tìm thấy hạnh phúc trong tình yêu và thành
công trong cuộc sống thôi.
Hãy sống vui vẻ với sự lựa chọn của anh!
Tác giả: Phạm Thị Hợi
Đọc thêm các bài viết
No comments:
Post a Comment