Tháng
năm âm lịch đang sắp về rồi. Cành quả xoan đào trước cửa nhà đang dần to và sẽ
chín. Ánh nắng đầu Hè thêm
gay gắt và bắt đầu giữ dội. Những trận mưa mùa hè bắt đầu xối xả tuôn rơi.
Tháng năm này lòng con
vẫn chẳng thảnh thơi. Công
việc còn đang rối bời, biết bao giờ con đi được đến đích. Tiền bạc
chưa có nhiều làm lòng con vẫn cảm thấy đầy xót xa. Tháng năm này có ngày giỗ của cha. Đã hơn ba
mươi chứng kiến ngày giỗ của
bố. Mà lòng con vẫn đang khấp khởi bồi hồi.
Chẳng biết ngày cha sống ở trên đời trông cha như thế nào. Vì khi ấy con vẫn
còn nằm trong bụng mẹ. Mỗi lần đến ngày giỗ cha là con lại
chứng kiến cơn bấn loạn trong lòng mẹ. Mẹ hình như vẫn chưa vượt
qua lỗi đau mất cha từ hơn 30 năm về trước. Phụ nữ mà, khi mất đi
người đàn ông là
chồng và cũng là người cha của 4 đứa con thơ. Cuộc đời mẹ đã chịu biết
bao nhiêu sự vui dập. Hồi nhỏ con đã bao lần ước ao khi lớn lên con sẽ cứng
mạnh. Là chỗ dựa tin cậy của mẹ khi tuổi đã già. Giờ hơn 30 tuổi cũng đã sắp
sang tuổi già. Con vẫn chưa làm lên được công trạng gì. Vẫn phải sống khó nhọc
với mỗi ngày vất vả. ngày giỗ cha này, con vẫn chẳng có nhiều tiền để cúng giỗ
cha cho đàng hoàng. Cha ơi! Hẹn cha năm sau nhé! Con nhất
định sẽ thành công cha ah. Mà chẳng phải đợi đến năm sau đâu cha ạ. Tết này con
nhất định phải trở thành người giàu có! Mong cha hãy cứ bình
yên!
Tác giả: Phạm Thị Hợi
No comments:
Post a Comment