2016-07-20

Hạnh phúc của Lan

   Sau 5 năm quen biết, cuối cùng Lan đã đồng ý trở thành vợ của. Hào Phải mất ngần ấy thời gian Lan mới đồng ý, không phải vì Lan không yêu Hào. Mà bởi vì trong lòng Lan vẫn còn có rất nhiều sự đổ vỡ và tổn thương vì tình cũ. Ngay từ lần đầu gặp Hào, Lan đã cảm thấy đó là người đàn ông mình thật lòng mơ ước. Và Lan chưa bao giờ có cảm xúc mạnh mẽ và đặc biệt như thế với một người đàn ông. Nhưng những khó khăn trong cuộc sống, sự đổ vỡ trong tâm hồn khiến Lan run sợ, cô không muốn đi tiếp nữa. Cô muốn tự chữa lành những vết thương, thay vì để Hào giúp. Còn từ khi tân mắt nhìn thấy người cũ của Lan trao nhẫn cưới cho một người phụ nữ khác, trong sự đau khổ đến tột cùng của Lan, Hào đã quyết định từ bỏ tất cả, anh xác định cả cuộc đời sẽ chỉ yêu thương, che trở và bảo vệ cho Lan. 5 năm, hay 10 năm với Hào không có ý nghĩa gì, với anh, chỉ cần sau tất cả, Lan trở thành vợ của anh là đủ!


       Sau đám cưới đẹp như một thiên đường, vợ chồng Lan ở căn nhà nhỏ cũ, bên cạnh căn biệt thị to lớn, sang trọng mới xây của gia đình. Vì thế, tháng trăng mật của họ rất ngọt ngào như trong chuyện cổ tích. Cả gia đình Hào ai cũng thương yêu và trân trọng Lan. Cô đúng là hơi xấu người, gia cảnh cũng có nhiều éo le, nhưng tấm lòng nhân hậu của cô thật bao la, rộng lớn. Cô còn là một nhà kinh tế tài giỏi. Nhờ cô mà công ty của gia đình Hào thu được thêm rất nhiều lợi nhuận. Vì thế, không ai cảm thấy ngạc nhiên khi cô vừa vào làm ở công ty chưa hết một tháng, đã được làm giám đốc kinh doanh. Chồng Lan làm giám đốc điều hành. Hai vợ chồng Lan đúng là một đôi rồng trẻ ở công ty. Tổ ấm của gia đình họ hạnh phúc hơn khi. Lan sinh thêm một cậu con trai. Vậy là dù không có vẻ đẹp sắc sảo mặn mà khi ở bên ngoài xã hội. Nhưng mỗi khi về nhà Lan luôn là người phụ nữ đẹp nhất nhà! Hào rất yêu Lan! Anh luôn tự hào vì đã có Lan làm vợ. Còn Lan thì rất hạnh phúc vì có Hào làm chồng. Ngoài cùng nhau làm việc ở công ty. Lan và chồng còn cùng nhau chăm sóc khu vườn nhỏ trước sân nhà. Cuộc sống của họ luôn hạnh phúc như ở trên thiên đường. Lan cảm thấy thật may mắn vì đã gặp được Hào, lại được anh hết lòng yêu thương! Tình cờ có ngày Lan gặp lại tình cũ. Gia đình anh đã phá sản. Nguyên nhân là do anh thì ham mê cá độ bóng đá, nghiện ngập, vợ anh thì ham chơi lô đề và ăn chơi sa xỉ, mẹ anh thì bệnh nặng phải chữa trị ở bên Pháp rất tốn kém! Và họ cũng đã cư xử không tốt với nhiều người, nên họ bị nhiều người phá hoại hoạt động kinh doanh. Giờ thì họ rất hối hận vì tiêu chuẩn chọn con dâu xinh, giàu, người thành phố của mình. Mẹ anh rất xấu hổ khi gặp lại Lan. Mới 5 năm trôi qua mà trông cô ấy tiều tụy đi nhiều quá! Cô ấy là cô đã rất hối hận vì từ chối Lan. Cô ấy luôn mong gặp lại Lan để xin lỗi. Cô cũng mong cô giúp Hoàng thoát khỏi vòng nghiện ngập! Thật khôi hài là họ bị chị chồng Lan hắt hủi, bắt phải tránh xa Lan khi tiến đến định hỏi chuyện Lan. Theo chị chồng Lan thì họ là những người xấu, nghèo và hèn yếu nên không xứng đáng là đối thủ cạnh tranh có Lan là con dâu nữa! Ừ, mà Lan và cả gia đình cô ấy vẫn là những người dưng! Tâm hồn Lan bây giờ chỉ nghĩ về gia đình nhỏ của mình. Cô hạnh phúc vì còn được sống trong vòng tay yêu thương, che trở, bao bọc của cả gia đình chồng! Nhìn hạnh phúc của Lan, Hoàng cũng bùi ngùi chua xót! Chính anh đã nghe lời mẹ từ bỏ cô để kết hôn với một cô gái đã bỏ chồng khác. Chỉ vì cô ấy có cơ hội được chia một nửa căn biệt thự lớn ở khu phố cổ Hà Nội sau ly hôn. Tiếc rằng căn biệt thự đó đã được bố chồng sang tên cho con trai từ trước khi đăng ký kết hôn. Nên nó được xác định là tài sản trước hôn nhân nên không có phần của cô! Giá mà anh đã quyết tâm theo đuổi tình yêu của mình đến cùng! Trong cuộc đời này có biết bao cái giá như? Họ lại chia tay trong ánh hoàng hôn chiều nhập nhoạng. Hoàng biết cuộc đời anh đã thật sự bước vào một đêm mùa Đông đen tối. Bởi vì anh không còn một chút hy vọng nào về mơ ước quay trở về với Lan. Dù anh và vợ đã ly thân ngay sau ngày cưới được 2 tháng!

                                                               Tác giả: Phạm Thị Hợi

Đọc thêm các bài viết  

 


No comments:

Post a Comment