-
Người có đức trị cả thiên hạ là người trung chính. Nói
thường nhằm đúng lúc. Tính nết cẩn thận. Ngăn chặn và xử lý điều tà. Giữ điều
thành thật. Làm hay cho đời mà không cậy công. Đức độ rộng bao la, bao trùm cả
thiên hạ, cảm hóa được lòng người. Đó là đức của người làm lãnh đạo.
-
Bậc sang quý là người luôn tiến đức sửa nghiệp; trung
tín là để tiến đức , sửa lời nói, dựng điều thành thực là để ở nghiệp. Biết chỗ
cùng tột, thì làm cho được cùng tột, người đó có thể chung việc cơ vi, biết chỗ
cuối chót thì giữ cho đến cuối chót, người đó có thể chung việc giữ nghĩa. Thế
cho nên, ở ngôi trên không kiêu căng, ở ngôi dưới không lo lắng, cho nên săng
sắc, hiểm nghèo cũng không có lỗi.
-
Người tiến lên, lui xuống bất thường, không phải làm
điều cong queo. Về sự tiến lui mà biết cơ tức là thức thời, trong lúc biến hóa
mà biết cái mầu nhiệm, tức là biết đạo.
Phạm Thị Hợi
No comments:
Post a Comment