Tình yêu của em ơi! Nỗi nhớ của em ơi! Niềm hạnh phúc của em ơi! Em đang khao khát anh thật
nhiều. Đôi môi em giờ đây đang khát cháy được hôn anh. Giờ này anh đang ở nơi
đâu? Có khi nào anh còn nhớ đến em? Hay tại vì cuộc sống quá bộn bề với nhưng
lỗi lo toan, anh đã quên em rồi?
Sai lầm lớn nhất trong tình yêu là mình đã hòa vào nhau quá sớm. Điều này làm
cả hai mất đi những ham muốn, sự hứng thú cần thiết trong tình cả để duy trì
mối quan hệ. Và chúng ta đã xa nhau. Có lẽ lần này chúng ta mất nhau thật rồi.
Có lẽ vì thật tâm hai đứa không còn trân trọng mối quan hệ này nữa. Và chúng ta
lại không có nghĩa vụ phải ở bên nhau. Vậy là đành phải xa nhau. Anh trở về với cuộc sống sôi nổi trong thị xã. Em về lại chốn quê nghèo sống cuộc sống độc thân.
Trong những khi cuộc sống trở lên quá mệt mỏi. Lòng em lại thấy nhớ anh vô
cùng. Tưởng ràng như nụ hôn nồng nàn của anh ngày nào vẫn đang ở trên môi. Dù
mình đã xa nhau từ rất lâu rồi. Em vẫn vật vã trên đường đời kiếm sống. Còn anh
giờ đã thoát khỏi cảnh cơ hàn đói khổ?
Mình đã ở bên nhau khi anh giàu sang và đói khổ. Cả những khi ốm đau, bệnh tật
và chán nản với cuộc đời. Mình đã dành cho nhau hết thảy tình yêu thương. Vậy tại sao mình đã cùng nhau đi hết cuộc đời?
Người ta nói vợ chồng gặp hoạn nạn như đôi chim trên rừng. Mỗi con bay về một
hướng, mạnh con nào, con ấy bay. Và chúng ta, mỗi người đã đi về một hướng của
đời mình. Có khi nào khi hoạn nạn đi qua, chúng ta sẽ lại quay về bên nhau?
Chắc là em đã mong đợi quá nhiều về sự quay trở lại của anh. Vì có nhiều thứ ở trên đời có thể làm
lại. Còn tình yêu thì chắc là không. Sự tổn thương sâu sắc khi mình chia xa sẽ
là vết thương lớn của cả cuộc đời. Đôi khi, người ta phải chấp nhận, bao dung
nó mà sống. Chứ sự thỏa mãn hoàn toàn khi có nhau ở bên sẽ không còn. Sự thăng
hoa của cảm xúc cũng tan biến. Có lẽ, mình đã chỉ yêu nhau theo một thói quen,
một khát vọng và sự ham muốn nhất thời của tuổi trẻ mà thôi. Tình yêu đã vỗ
cánh bay xa thật rồi. Chỉ còn mình em yêu anh đơn phương với giấc mơ cổ tích.
Nhớ lắm anh yêu. Lòng em vẫn chưa thể thay thế anh bằng bất kỳ một người đàn
ông nào khác.
Tác giả: Phạm Thị Hợi
Đọc thêm các bài viết
No comments:
Post a Comment