Ngẫm
nghĩ về những thất bại đã qua. Ta nhận ra tất cả đều bắt nguồn từ chính
ta mà ra cả. Vì ta luôn mơ ước về một cuộc sống sang giàu do người
khác đem lại. Mà lẽ ra, ta phải mơ tự bản thân mình làm ra rất nhiều tiền. Tự
bản thân sẽ đưa mình vào thế giới thượng lưu giàu
có và sang quý. Thế mà trong
tim ra luôn âm thầm mơ ước người đàn ông của đời mình sẽ làm việc đó thay ta.
Cuối cùng thì sao? Không một người đàn ông nào mà ta hết lòng thương yêu đã đưa
ta đến bến bờ hạnh phúc. Trong lòng họ đều
khinh ghét ta, có lẽ họ nghĩ ta yêu họ là vì tiền. Họ không hề tôn trọng ta, và
ta chưa từng có một cuộc hẹn hò đúng nghĩa của tình
yêu. Họ lợi dụng ta mọi thứ có thể. Những đồng tiền ít ỏi mẹ cho cũng bị họ lấy đi. Họ chưa từng
cho ta một thứ gì.
Thế mới biết nhữngngười giống nhau thường có sức hút tự
nhiên với những người giống mình. Ta đã tập hợp xung quanh mình một đám người
giả dối và ham mê tiền của. Cuối cùng khi cái mặt nạ giả dối về sự giàu có rơi
ra. Thì hóa ra tất cả đều là những người cơ hàn, cực khổ và đói khát. Khả năng
hút tiền của họ mạnh mẽ hơn ta rất nhiều. Người
thì cướp đoạt tiền bạc của ta. Người thì lừa hết tiền bạc của ta. Người thì ta
vì thương người quá mà đưa hết tiền bạc cho người. Họ đều lợi dụng và chà đạp
ta. Họ muốn đẩy ta xuống vũng bùn nhơ nhuốc. Họ mặc cho ta khóc, ta đau khổ đến
tận cùng tim gan. Để đến bây giờ nghĩ lại. Hóa ra tất cả chỉ vì chữ tiền.
Vì ta nghèo nên đã bị loại ra mọi cuộc chơi. Họ không hề có ý định lấy một cô
gái nghèo như ta. Có yêu thương họ cũng không hề
trân trọng bản thân ta. Để rồi giờ đây, tất cả họ đều đang sống trong hạnh phúc giàu sang. Chỉ còn một mình ta vẫn
sống trong đói khát, cô đơn. Ai bảo ta ôm giấc mơ của một nàng lọ lem áo trắng
học đường làm gì. Để đến khi vỡ mộng, chính bản thân mình cũng không còn được
trong trắng nữa. Giờ ngồi đây tiếc nuối và ân hận thì có được gì? Ta chỉ biết
ngày đêm cố gắng vươn tới thành công. Giờ ta đã hiểu, ta chỉ có thể dựa vào bản
thân ta. Chỉ bản thân ta mới có thể đưa ta đến với thế giới mơ ước. Chẳng có ai
trên thế giới sẽ đem cho ta không cái gì cả. Cố lên tôi ơi!
Tác giả: Phạm Thị Hợi
Đọc thêm các bài viết
No comments:
Post a Comment