Trở
lại nơi xưa với biết bao kỷ niệm về
một thời sinh viên sôi nổi. Ngôi trường của mình đã khác xưa. Lớp học đã gắn bó biết bao kỷ niệm của mình đã
bị phá. Những tòa nhà mới cao vút mọc lên làm nơi học tập cho sinh viên. Trường
cũng đã được nâng cấp thành trường cao đẳng. Chất lượng sinh viên đầu vào cũng
tăng lên. Nghe nói, cách giáo dục, đào tạo của nhà trường cũng có nhiều đổi
mới. Ừ thì mọi sự cũng cần có sự đổi mới để theo kịp sự tiến bộ của xã hội.
Dãy nhà ký túc xá nơi lưu giữ rất nhiều kỷ niệm sinh viên vẫn còn đó. Những tiếng cười cùng
gương mặt rạng rỡ, thân quen vẫn còn đâu đây. Cái sân thể thao kia như vẫn còn
in dấu chân ta chạy nhảy ở nơi này. Bao nước mắt, bao khó nhọc và đầy ắp những
niềm vui cho tới ngày ta tốt nghiệp. Giờ trở lại nơi này, ta thấy lẻ bóng cô đơn. Những người bạn cũ đã
đi xa cả rồi. Mỗi người đều có một cuộc sống riêng đầy màu sắc. Chỉ còn một mình ta
ôm ấp những kỷ niệm xưa.
Nhớ tiếng ve ngân vang mỗi dịp mùa hè về. Cả khung trời rực rỡ bởi những chùm
phượng vĩ đỏ tươi. Cây hoa bằng lăng thì nhuộm một màu tím. Để mỗi khi ta nhìn
vào, lòng cồn cào những khát vọng yêu thương.
Lớp học của chúng mình ở mãi tận trên tầng hai. Nơi cho ta biết bao kỷ niệm dưới
mái trường này. Gương mặt thầy cô vẫn in đậm trong tâm trí ta. Họ đã cố gắng
chỉ dạy ta cách kiếm sống trên đường đời.
Đã có biết bao thay đổi ở nơi này. Những con người nơi đây cũng nhìn ta với cái nhìn xa
lạ. Nhưng những ký ức yêu thương ngày xưa, ở nơi này vẫn in dấu
mãi trong trái tim ta. Nếu có ước mơ, xa muốn trở về quá khứ thêm một lần. Để
cùng những người bạn xưa cười tan thêm một lần trong rộn rã. Ôi ngày xưa, một
phần lớn trái tim ta đã ở lại nơi này. Ta sẽ trở lại nơi đây, một ngày không
xa, khi ấy ta sẽ mua đất, mua nhà ở đó. Ta sẽ sống cùng những kỷ niệm của tuổi
thanh xuân. Nơi vẫn còn in dấu bóng hình anh. Người ấy ơi, giờ anh đang ở
phương nào. Em nhớ anh nhiều lắm…
Tác giả: Phạm Thị Hợi
Đọc
thêm các bài viết
No comments:
Post a Comment