Trở về nơi xưa giờ em thấy mình lạc lõng quá.
Thị Xã Phúc Yên giờ đượm
buồn.
Nơi ghi dấu những tháng
năm tuổi trẻ.
Ta vùi đầu vào học
và những chuyện yêu đương.
Để bây giờ, công việc ta
chẳng hề liên quan đến những gì ta đã học.
Về chuyện tình cảm
thì ta vẫn cứ cô đơn.
Có phải vì thế mà thị xã
Phúc Yên giờ thật buồn
Bạn bè ta giờ đâu còn ở
nơi đó.
Nhà cửa ta cũng không còn
Người tình cũ nay đã
thành xa lạ
Đi trong thị xã mà ta sống cả một thời tuổi trẻ
Vậy mà sao ta thấy bơ vơ,
lạc lõng quá chừng.
Ước gì ta chưa từng đến
đây học
Hẳn cuộc đời của ta giờ
đã đẹp tươi hơn rất nhiều!
Tác
giả: Phạm Thị Hợi
Đọc thêm các bài viết
No comments:
Post a Comment