2014-07-25

Tai qua nạn khỏi

CHUYỆN XE TRỞ LỒNG RẮN ĐỘC BỊ ĐỔ GIỮA PHỐ
Phần III: Tai qua nạn khỏi…
Đứa bé vì được giáo dục rất tốt. Bé đã hứa là ngứa sẽ không gãi . Thế là dù bị rất ngứa bé vẫn không gãi. Vì thế bác sĩ Cường đã cứu sống kịp thời bệnh nhân. Dù bị bác bảo vệ mắng te tua một trận vì dám lấy biển dẫn luồng gửi xe của bác ấy để ghi vào đó Bác sĩ Cường, đeo vào ngực cho bệnh nhân nhìn thấy cả không kịp thời gian. Cổng bệnh viện thì bị một phen nháo nhào xe xe, pháo pháo.
Hai vợ chồng nhà kia nghĩ xấu hổ thế nào lại đưa nhau về nhà và chữa bằng thuốc nam. Nửa tháng sau mới đem vào bệnh viện, bệnh viện trả về. Sau hai tháng nằm liệt giường thì chết. Thật là đáng thương cho người vợ trẻ và đứa con thơ dại.
Còn nó, chiều đó nó ngủ một giấc ngủ dài. Trong cơ thể nó là dòng máu nóng bỏng và nhân từ của thầy Khanh! Nó nhớ lại chuyện lúc sáng, rõ ràng thầy đã nói với nó: thầy muốn dùng dòng máu nhân hậu của thầy để xóa tan thù hận trong lòng của con. Vì thầy không dậy được con nữa! Nó khóc…
 Khi nó định mở cửa, thì tiếng bà hàng xóm la thất thanh rắn … rắn… đừng mở cửa ra …. Ai đó hãy giúp nó! Nó là nhân vật chính trong buổi diệt rắn sáng nay…. Mấy thanh niên gõ cạnh cạnh vào cửa xếp. Con rắn leo lên treo mình qua hai cánh cửa. Nó cầm dao, chém qua khe cửa một nhát đứt đôi con rắn!  Cả khu phố lại , hoảng hốt! Người lượm xác rắn la lên, trong lòng cống thoát nước là một con rắn nữa. Nó ghé sát mặt đất nhìn vào cái cống nhỏ. Một con rắn dài thượt đang ngong đầu nên nghe ngóng. Nó có vẻ còn quá xa lạ với môi trường mới này. Phải xử lý gấp. Một thanh niên cầm gậy đập đập một đầu. Nó thấy choáng váng nên đứng qua một bên. Con rắn bò ra trong sự hốt hoảng và la hét của người đi đường.
Một chiếc xe đạp chất đầy rắn đồ chơi đi qua khiến cả khu phố bức xúc. Có người không chịu nổi ra định ru đổ xe rắn đó nhưng người khác ngăn lại. Anh bán rắn đồ chơi đen nhánh, mếu máo, khùa chân, cong người nhặt những con rắn bị rớt xuống vì không hiểu chuyện gì xẩy ra. Cả khu phố được một phen chết khiếp vì những con rắn sáng nay rồi. Nhìn thấy xe rắn của anh ta. Mặt ai lấy đều mặt đỏ phừng phừng! …
Nó lạnh lùng nói với mọi người: bắt anh ta và xe rắn giao cho công an phường. Rắn đồ chơi là thứ nguy hiểm bị pháp luật Việt Nam cấm buôn bán. Đứa bé lúc sáng vì tưởng con rắn cạp nong là rắn đồ chơi nên đã nhặt nó. Vì thế mà đang bị nguy hiểm đến tính mạng. Có  người  đang bức xúc nghe được vậy vội chạy đi báo công an phường.
Người bán rắn đồ chơi dạo cố khều thêm một con rắn bị rơi bằng chân  đằng xa nữa.  Nhưng nó chợt nhìn thấy và vội hét nên: Dừng lại, … đấy là rắn thật đấy, … sáng nay có một xe rắn độc thật bị đổ ở đây. Đấy là con trốn thoát. Nó cầm gậy đập cho con rắn một nhát. Con rắn  há hốc cái miệng đỏ lòm làm người bán rắn đồ chơi dạo vô cùng kinh hãi. Mấy thanh niên ập tới đập chết đứ đừ con rắn. Nó tuyên bố, vẫn còn chắc chắn một con trốn thoát. Bà con hết sức cẩn thận. Công an phường ập đến. Người bán rắn dạo bị lập biên bản tịch thu cả xe rắn đem thiêu hủy.

Nhưng anh ta vẫn ra cám ơn nó: Cám ơn cô, may nhờ có cô nếu không tôi đã bị rắn độc cắn chết rồi. Cái bọn Trung Quốc này làm hàng giả giỏi thật. Hàng ngày tôi tiếp xúc với nó mà cũng không phân biệt được thật giả. Dù bị công an bắt mất cả xe rắn nhưng tôi vẫn vui. Thứ đồ chơi này đúng là nguy hiểm thật. Nhất định không để cho trẻ con chơi…
Phố phường vẫn tấp lập ngược xuôi. Nhưng cả khu phố vẫn mất ăn mất ngủ. Chưa tìm được một con rắn cuối cùng khiến không ai không lo sợ. Cái chết có thể rình rập họ bất kể ở đâu. Buổi chiều đi học về, nó vừa đi vừa quan sát. Chị lao công lúi húi hót rác bằng tay. Nó kêu lên, chỗ ấy rất có thể là nơi lẩn trốn của con rắn độc cuối cùng! Chị ấy nghe thấy rắn thì giật thót nhảy dựng lên, lấy que chọc chọc kiểm tra. Con rắn dữ đã khá quen với môi trường mới cong người, há miệng làm chị lao công thất kinh. Đám thanh niên thợ sửa xe sẵn gậy gộc trên tay lao vào ứng cứu. Con rắn nát bét. Khu phố trở về yên bình.


Hết
                                                                  Tác giả: Phạm Thị Hợi

Xem thêm các bài viết

No comments:

Post a Comment