2014-09-25

Nghệ thuật sống để hạnh phúc và thành công

                        Có một con chim mẹ chỉ đẻ được một quả trứng chim. Nó hết mực nâng niu và ấp ủ quả trứng. Hàng ngày chim mẹ đều đếm đi đếm lại ngày chim non ra đời. Đến ngày chim non ra đời, chim mẹ đã gầy ốm đi rất nhiều do thiếu thốn thức ăn và nước uống trong  những ngày ấp trứng. Nhưng nó cảm thấy  hạnh phúc vô bờ.  Lúc này nó rất đói và cũng muốn đi bắt ít mồi ngon cho chim non. Nó vội vã bay đi kiếm mồi, tìm mãi nó mới bắt được một con trùng rất ngon.  Sau đó nó sung sướng bay về mớm cho chim non. Không may cho nó, khi nó bay về gần tổ thì gặp bác thợ săn. 
Pằng... Chim mẹ trúng đạn và rơi xuống đất trước khi nó kêu thất thanh gọi tên con. Thật tội nghiệp cho chim mẹ!
                         Chim non đợi mãi không thấy mẹ về. Nó gọi mãi khô cả cổ. Nó đi tìm mẹ vì không biết bay, nó bị rơi xuống đất. Đang lang thang vừa đi vừa khóc gọi mẹ thì nó gặp bác mèo mướp đi ngang qua. Bác mèo mướp sung sướng vì được miếng mồi ngon đang đi tới tận miệng. Mắt bác tròn xoe, cái đuôi ve vảy vô cùng thích chí. Bác cú mèo vừa bay ngang qua thì đau xót quá, bác lấy cánh che mắt vì không đủ can đảm nhìn chú chim non dễ thương bị mèo mướp ăn thịt. Bác vốn định qua đón chim non về nuôi vì biết chim mẹ đã qua đời. Trời thì đang rét căm căm, chim non không bị rơi vào miệng mèo thì cũng bị chết vì rét thôi, bác chim cú mèo đã nghĩ thế. Rồi bác chim cú mèo bay đi để không phải nhìn thấy cảnh đau lòng ấy.
                          Bất ngờ bác bò cái đi ngang qua và ị vào đầu con chim non đang sắp chết cóng và mệt mỏi ra rời một bãi phân to tướng. Mất một lúc chim non mới thò được cái mỏ ra khỏi đống phân để thở. Mèo ta tìm mãi chẳng thấy chim non đâu thì buồn rầu và tiếc rẻ rồi cũng bỏ đi.
                         Hơi ấm từ đống phân bò làm thân nhiệt con chim ấm dần lên. Nó đã khỏe mạnh trở lại rồi cũng ngủ thiếp đi. Vì nó không thể bay lại cái tổ sạch sẽ thơm tho mà mẹ nó đã làm cho nó. Nên nó đành sống tạm trong đống phân bò hôi hám và bẩn thỉu để tránh mèo, chó và chuột. Khi đói quá, nó chỉ dám chạy ra ngoài ăn mấy cọng cỏ và uống ít nước.
                           Nó nhớ mẹ và thiếu ăn nên ngày càng ốm yếu. May mắn cho nó, tại đống phân bò bỗng sinh ra bao nhiêu là những con sâu béo mũm. Nó ăn thoải mái những con sâu đó. Rồi cơ thể nó khỏe dần lên, nông cánh của nó đã mọc đủ. Một ngày nó bay được lên cành cao, trở về cái tổ của mẹ nó đã làm và bắt đầu một cuộc sống mới như một con chim trưởng thành thực thụ. Nó rất mạnh mẽ và trở thủ lĩnh của loài chim trong khu vườn này.

                        Thế đấy, đôi khi những khó khăn và tổn thương trong cuộc sống lại làm cho ta trở nên mạnh mẽ và bản lĩnh hơn. Với những người không may bị sinh ra trong những hoàn cảnh éo le và nhiều bất hạnh giống như con chim sống trong đống phân bò vậy. Con chim non biết dùng hơi ấm của đống phân bò để sưởi ấm mình, làm chỗ trú ngụ và lấy được thức ăn từ chúng. Bạn hãy biết tôi rèn bản lĩnh, kiến thức và nhân cách bản thân trong nghịch cảnh. Con chim không ghê tởm sự hôi hám của đống phân bò. Thì bạn đừng lên quá tự ti và đau khổ về hoàn cảnh xuất thân của mình. Dù sao đó cũng là nơi cho bạn mạng sống, nơi nuôi dưỡng bạn lớn khôn. Đôi khi, chính nhờ những thứ xấu xa đó mà bạn tồn tại và phát triển được. Gió có thể làm lật chìm thuyền, nhưng gió cũng  đẩy thuyền đi nhanh hơn trên mặt nước. Nghệ thuật sống cao cấp nhất là biết lợi dụng những tình huống, hoàn cảnh và điều kiện sống để vươn xa. Bạn không thể sống hạnh phúc nếu cứ chăm chăm soi xét thế này là tốt, thế kia là xấu. Bạn chỉ có thể cảm thấy hạnh phúc và thành công khi bạn biết cách biến cả những điều tốt và điều xấu xảy đến với bạn thành những điều tốt đẹp khiến bạn hạnh phúc và thành công. Không có việc nào xấu, không có việc nào tốt. Tất cả các việc xấu tốt đều do ta tưởng tượng mà ra cả. Thứ làm bạn hạnh phúc và thành công là cách bạn ứng phó và xử lý tốt các việc ấy như thế nào? Cơ hội hạnh phúc và thành công luôn dành cho tất cả mọi người một cách rất công bằng.

                                                              Tác giả: Phạm Thị Hợi

No comments:

Post a Comment