Nín đi
em, hỡi trái tim yêu thương của ta ơi. Xin em đừng có khóc
thêm nữa. Cũng đừng âu sầu, buồn bã khi nghĩ về chuyện tình xưa. Người ấy đã
rời xa ta thật rồi, và mãi mãi sẽ là như thế. Chỉ còn lại một mình ta ôm một
mối tình cô đơn. Tình cảm nặng sâu từ
đáy tấm lòng. Chỉ tiếc rằng người đã không hề trân trọng nó.
Đừng khóc nữa hỡi trái tim thơ dại của ta ơi. Cuộc tình ấy cứ coi như là một
kinh nghiệm quý. Là cú ngã cuối cùng cho một cuộc sống trọn vẹn những niềm vui. Quá khứ đã
qua rồi, xin em đừng bao giờ mong nó quay trở lại. Hãy chấp nhận một sự thật
là, người tình cũ đã bỏ ta từ rất lâu rồi. Cũng chẳng có lý do gì to tát lắm
đâu. Chỉ có một lý do là, người ấy đã chán ta rồi lên đã cưới một người khác
thể thôi.
Ta chỉ có thể gửi trọn lỗi đau này xuống dưới đáy biển khơi. Có lẽ chỉ có biển
mới hiểu được lòng ta đã đớn đau đến thế nào khi người ấy đã rời bỏ ta. Hãy để
nước mắt của ta hòa cùng vị mặn của biển cả. Vì ta không muốn nước mắt của mình
chảy thành dòng giữa thế gian.
Ta đã yêu thương anh hơn chính bản thân mình. Ta đã làm
những việc rất có lỗi với bản thân vì anh. Ta coi gia đình anh còn hơn những
người nặng ân tình với ta từ khi lọt lòng. Vậy mà lỡ lòng nào, tất cả mọi người đều đã vứt bỏ ta. Các người coi ta là
con bé nhà quê xấu xí. Mẹ anh coi ta là vận rủi của cả gia đình anh. Các em anh
coi ta là con bé nhà quê nghèo khó, ngu ngốc và kiêu căng. …
Tất cả các người, mà ta đã coi như những người thân. Vậy mà thản nhiên đứng
nhìn anh buông ra những lời cay độc với em. Em chợt nhận ra mình đã ảo tưởng mình đã
lỡ lầm. Em thấy hoang mang không biết mình đã yêu thương cái gì? Một tấm lòng
bạc trắng tựa như vôi của cả gia đình anh? ….
Yêu thương vốn không có tội lỗi gì. Có lỗi là tại vì ta đã yêu thương những
người không đáng để yêu!
Tác giả: Phạm Thị Hợi
Đọc
thêm các bài viết
No comments:
Post a Comment