2017-04-09

Suy tư

Em lại lạc mất anh thêm một lần nữa giữa thế giới muôn màu sắc. Có lẽ lần này em đã bị mất anh mãi mãi rồi. Có khi nào anh còn nghĩ về em? Có bao giờ anh sẽ trở về bên em không? Thôi, có lẽ là em nên thôi mơ tưởng về anh. Có lẽ là chúng ta chỉ lên là những người bạn. Em ước được là bạn với anh, cùng đi bên anh trong cuộc đời. Chẳng dám là người yêu của một người như anh nữa.
Có khi nào mình còn là vợ chồng chưa cưới? Và có thể là chúng mình mãi mãi không bao giờ cưới được nhau? Thế giới của anh đẹp đẽ tươi hồng. Thế giới mà em có cằn khô đầy đá lạnh. Có lẽ nào em đã sai khi bước về phía anh? Có lẽ em đã sai rồi, sai ngay từ khi em còn là một đứa trẻ. Người đàn ông của cuộc đời em phải là người tốt với em nhất. Người ấy phải yêu em bằng tấm lòng chân thật. Phải là người lắm tay em bước trên đường đời khó nhọc. Không phải là người bỏ mặc em với sự cô đơn. Người ấy phải chia sẻ cùng em nụ cười và cả dòng nước mắt. Phải cùng em chiến đấu, hi sinh với cuộc đời. Phải bao dung và che trở cho em trong cả cuộc đời. Không phải là người vùi dập em vào một cuộc đời giông tố. Có lẽ em đã sai rồi, sai từ rất lâu rồi! Sinh ra cái đầu để làm gì mà em lại đi lựa chọn từ ý nghĩ ở trong lòng? Để đến bây giờ duyên tình em lỡ dở? Để có lẽ cả cuộc đời này em sẽ sống trong lạnh lẽo cô đơn. Em đã có cả một cuộc đời bỏ đi. chuyện gì cũng lỡ ca lỡ cỡ. Chẳng có một cái gì là hoàn hảo trong mắt em? Em đã từng là một cô gái cầu toàn. Vậy mà giờ đây tất cả thế giới của em đã vỡ tan. Tình yêu của em đang bị lạc giữa một bầy lang sói. Sự nghiệp của em vẫn đang là một dấu hỏi. Hạnh phúc của em vẫn là một điều sa sỉ lắm. Cuộc sống này em vẫn phải một mình gắng gỏi bước đi? Lỗi tại em, tại em đã không lo vun đắp cho cuộc đời mình trong suốt những năm dài của tuổi trẻ. Em mải mê xen vào câu chuyện của những cuộc đời khác. Để đến bây giờ, em đã biiến cuộc đời em thành một cơn ác mộng. Thôi thì chó sủa người cứ đi. Dù cuộc sống có khó khăn đến thế nào thì em cũng sẽ cố gắng tiến bước. Em sẽ truy tìm một hạnh phúc muộn màng trong cuộc đời của chính mình. Em sẽ là người thành công và hạnh phúc. Dù sao con đường này là con đường ngày xưa em đã lựa chọn. Có khi nào em đã lựa chọn sai không? Không thể nào, dù sao thì em vẫn tin là mình đang tiến rất gần đến hạnh phúc!
                                     Tác giả: Phạm Thị Hợi
                                     

No comments:

Post a Comment