2015-03-27

Gặp Nhau Trong Nỗi Nhớ

Tôi lại gặp anh trong nỗi nhớ
Những tâm hồn còn duyên nợ với nhân gian
Nhớ tiếng trống trường khi hợp, khi tan
Nhớ sân trường ngập tràn hoa phượng đỏ

Ánh mắt ngây thơ của đàn em nhỏ
Những nụ cười ẩn chứa tương lai
Năm tháng đi qua, trên bước đường dài
Ai vượt chông gai, nên vành hoa đỏ ...
Ngồi một mình nhìn qua ô cửa sổ
Những cánh chim bay, những áng mây qua
Lớp lớp thầy trò nay đã đi xa
Những kỷ niệm xưa ùa vào nỗi nhớ!
Đời chúng mình có một thời gian khổ
Thức suốt đêm thâu bên ngọn đèn dầu
Ăn sắn, ăn khoai, bo bo thay gạo
Giảng bài song lại chuyện trò như sáo
Cặm cụi soạn bài, đọc sách thâu đêm
Cuộc sống trôi đi trong sáng êm đềm
Chẳng ai bon chen, chẳng ai thù hận
Chỉ có tình yêu, mạch nguồn bất tận
Của cải nhiều, có để ở khắp nơi
Đi đến đâu cũng đầy ắp tiếng cười
Những cái bắt tay, những người bạn cũ
Lịch sử sang trang, nước nhà mở cửa
Đất nước con người, thay đổi theo thời gian
Có cái đi lên, có cái lụi tàn
Cái gì hòa tan, cái gì hòa hợp
Vòng xoay đồng tiền, là ai choáng ngợp
Đánh mất chữ tâm, chữ Đức, chữ Nhân
Còn những ai không bán rẻ lương tâm
Giữ gìn chữ Tâm, chữ Nhân, chữ Đức?
Lúc thảnh thơi, con tim mình rạo rực
Ta lại gặp nhau hát khúc ca vui
Còn những khi vẫn phải xa nhau
Ta lại gặp nhau trong nỗi nhớ!
                          Tác giả: Nguyễn Văn Can

Đọc thêm các bài

No comments:

Post a Comment