Chúng
ta sẽ mãi chẳng là gì của nhau nữa khi cả hai đã quay đi. Mỗi người đi về một hướng của riêng mình. Dù
trong lòng chúng ta vốn rất yêu thương nhau. Và chuyện tình mình sẽ mãi trở
thành một nỗi đau. Khi chúng ta mỗi người đi mỗi ngả.
Mỗi người sẽ tìm cho mình một người bạn đồng hành? Rồi tình
yêu sẽ tìm đến sau? Sao lại
đau đớn thế, hỡi người đàn ông em hết lòng yêu thương. Tại sao mình lại cách xa nhau đến thế này? Lỗi tại em, tất
cả là tại sự chưa trưởng thành thật sự của chính em. Và giờ thôi để một mình em đau, còn anh hãy hạnh phúc nhé. Thực ra thì em vẫn luôn hạnh phúc
mỗi khi nghĩ về anh.
Rồi em sẽ có tiền, sẽ đi chơi và ăn mọi thứ
mình thích. Em đang tự hỏi lòng mình là liệu mình có gặp lại nhau? Hay chúng ta
mãi là những kẻ đến sau. Ở bên anh là em hạnh phúc, thành công vậy mà em cứ kiếm tìm hạnh phúc ở
đâu đâu!
Em xin anh đấy, chỉ một lần nữa thôi. Anh hãy là người quay trở lại và đoạt lấy
em. Rồi sẽ mãi mãi trong cuộc đời này em sẽ bám chặt lấy anh. Em sẽ không bao
giờ buông tay anh ra một lần nào nữa. Sống làm người của anh, chết làm ma nhà
anh! Chỉ một lần nữa thôi, anh yêu ơi! Hãy cho em được thỏa thói kiêu căng của
một cô gái. Còn anh thì được thỏa
chí của kẻ đi trinh phục của một người đàn ông.
Nếu bây giờ em lê bước chân đi tìm anh. Em sợ rằng mình không đủ lòng tự
tôn và tự trọng cùng anh đi hết cuộc đời.
Tác giả: Phạm Thị Hợi
Đọc thêm các bài viết
No comments:
Post a Comment