Em
yêu! Anh biết em vẫn còn độc thân. Anh cũng biết em vẫn còn rất yêu anh. Anh vui lắm. Người đàn ông nào trên thế giới, không mong muốn
người một thời mình đã hết lòng yêu, sẽ yêu mình mãi mãi? Anh cũng muốn như
vậy. Nhưng em cứ sống cô độc như vậy anh buồn lắm! Anh rất thương em. Đã 32
tuổi rồi, em đâu còn trẻ trung nữa? …
Em yêu à! Hãy quên anh đi! Xin em hãy quên anh đi và đi tìm hạnh phúc đích thực của đời mình. Anh có là gì đâu, anh
cũng chỉ là một người đàn ông bình thường trên thế giới. Anh không khác nhiều
so với những người đàn ông khác đâu em ạ? Trên thế giới này, anh biết chắc có
nhiều người đàn ông yêu em chân thành và tha thiết hơn anh. Họ nguyện hiến dâng
cả đời cho em. Anh xin lỗi, anh không làm thế được. Anh còn bố mẹ, các em và cả
lý tưởng riêng của mình. Có lẽ chúng mình sinh ra không phải để dành cho nhau
em ạ. Vì công tác và cuộc sống. Anh đã kết hôn rồi. Cô ấy làm cùng cơ quan với anh.
Cô ấy đẹp người, đẹp nết, lại cùng quê với anh. Bọn anh đã có 2 cháu nhỏ.
Cuộc sống gia đình tuy không quá hạnh phúc như ở bên em những cũng bình yên.
Anh có còn gì nữa để dành cho em đâu mà giữ chặt trái tim em? Quên anh đi để cả
hai cùng hạnh phúc. Để trong lòng anh thôi day dứt vì em. Hãy nhớ anh là một gã
đàn ông phụ bạc. Một gã đã phản bội lại tình em. Một gã tham tiền mà vứt đi bao
ân tình hai đứa. Và nhớ anh chỉ là một gã lừa tiền của em. …
Tác
giả: Phạm Thị Hợi
Đọc thêm các bài viết
No comments:
Post a Comment