Tròn mười bốn tuổi, nhờ thầy lớn khôn.
Cuộc đời trèo núi, vượt non,
Lời thầy truyền dạy em còn khắc ghi.
Từ trường Hồng Thái tiếp đi,
Vững vàng em bước chẳng khi nản lòng.
Đảng viên trong giấc mơ hồng,
Tự hào em đứng, nhớ công ơn thầy.
Bốn lăm năm chặng đường dài,
Mà em cứ ngỡ như ngày hôm qua.
Bởi tuy phải sống cách xa,
Nhớ lời thầy dạy: Bài ca dẫn đường ...
Tác giả: Đặng Thị Minh Khang
Đọc thêm các bài
>> Gặp Lại
>> Nhớ Trường Xưa
>> Bài Học Mới
>> Đừng Quên
>> Về Mái Trường Xưa
>> Gặp Nhau Trong Nỗi Nhớ
>> Dấu Xưa
>> Gặp Nhau
>> Nhớ Bạn Tuổi Thơ
>> Nhớ Trường Xưa
>> Bài Học Mới
>> Đừng Quên
>> Về Mái Trường Xưa
>> Gặp Nhau Trong Nỗi Nhớ
>> Dấu Xưa
>> Gặp Nhau
>> Nhớ Bạn Tuổi Thơ
>> Hội Trường
No comments:
Post a Comment