Thăm hồ Núi Cốc, bừng lên nắng hồng.
Công viên, nhạc nước, mê cung,
Lung linh sàn diễn, trập trùng ngàn cây.
Thaayg trò vui đến ngất ngây,
Như cùng sống lại những ngày còn xuân.
Xa đưa khúc nhạc trong ngần,
Suối reo vách núi, sóng ngân ven hồ.
Cảnh tiên như thực như mơ,
Tàu xuồng tấp nập, khách chờ vào ra.
Nàng Công, chàng Cốc xưa xa
Hiện về như để giao hòa cùng xuân.
Tác giả: Phùng Ngọc Mỹ
Đọc thêm các bài
>> Gặp Lại
>> Nhớ Trường Xưa
>> Bài Học Mới
>> Đừng Quên
>> Về Mái Trường Xưa
>> Gặp Nhau Trong Nỗi Nhớ
>> Dấu Xưa
>> Gặp Nhau
>> Nhớ Bạn Tuổi Thơ
>> Nhớ Trường Xưa
>> Bài Học Mới
>> Đừng Quên
>> Về Mái Trường Xưa
>> Gặp Nhau Trong Nỗi Nhớ
>> Dấu Xưa
>> Gặp Nhau
>> Nhớ Bạn Tuổi Thơ
>> Hội Trường
No comments:
Post a Comment