2016-04-01

Mối tình lý tưởng


     Tôi và anh yêu nhau. Nhà anh rất giàu, còn nhà tôi rất nghèo. Nhưng tôi không phải là một cô gái tầm thường, bé nhỏ. Tôi là một cô gái mạnh mẽ, tự tin và có đầy khát vọng.  cũng có chút bản lĩnh, lên mẹ của anh muốn tôi về làm việc cho công ty của gia đình anh. Tuy trong mắt mẹ, tôi vẫn còn nhiều khiếm khuyết để có thể trở thành một người quản lý giỏi. Nhưng mẹ anh nói là sẽ đào tạo tôi thêm.


      Anh phải sang nước Mỹ học thành tài để có thể kế thừa sự nghiệp của gia đình. Đấy cũng là điều kiện để hai chúng tôi được phép kết hôn mà mẹ đưa ra. Anh biết, chỉ cần có anh, tôi có thể lao đầu vào biển lửa. Nhưng khi anh đang biền biệt ở xứ người, anh không muốn tôi phải sống giữa những con người xa lạ. Mặc dù tôi rất yêu quý, và tôn trọng họ. Và anh biết, tôi vốn là con chim sắt tự do, quen bay lượn giữa bầu trời. Tôi còn quá yêu sự tự do của bản thân mình. Có lẽ, tôi sẽ không là tôi nữa nếu tôi chìm vàothế giới của gia đình anh khi đó. Hơn nữa, cả tôi và anh đều cần phải học hỏi rất nhiều, để có thể trở thành ông chủ, bà chủ tốt.
      Vì thế, chúng tôi đã chia tay nhau. Tôi tiếp tục thực hiện lý tưởng và giấc mơ của mình. Còn anh thì đi đến một đất nước xa lạ để lao động và học tập. Chúng tôi bên nhau, ôm nhau, chúng tôi trao cho nhau những nụ hôn ngọt ngào và nóng bỏng. Khi chia tay, chúng tôi không hứa gì với nhau. Nhưng trong đáy mắt chúng tôi, trong trái tim chúng tôi có hàng ngàn vạn lời hứa sẽ yêu nhau suốt cuộc đời. Nhưng chúng tôi không ai nói ra cả. Vì đấy là một việc bình thường và chắc chắn. Tại sao chúng tôi phải nói ra, khi chúng tôi là bóng hình thật sự trong trái tim của nhau. Tại sao phải hứa hẹn, khi chúng tôi biết chắc chắn rằng, chúng tôi sẽ mãi mãi thuộc về nhau. Dù chúng tôi ở bên nhau hay xa cách nhau.
       Thời gian qua đi rất nhanh. Thoáng một cái đã 5 năm trôi qua. Tôi và anh không giữ liên lạc gì. Cuộc sống của tôi đã gặp khá nhiều những khó khăn. Nhưng tôi vẫn không từ bỏ giấc mơ làm giàu của mình. Những ngày này tôi thấy rất nhớ anh. Tôi thấy cần có anh ở bên. Tôi đã nhận ra mình thật sự rất yêu anh. Tôi sẽ bước qua mọi ngăn cách giữa hai đứa để có anh trọn đời. Rồi mọi chuyện muốn ra sao thì sao. Nhưng anh ở đâu? Tôi biết đi tìm anh ở nơi nào? Và hơn nữa, tôi vẫn chưa có tiền. Nhưng tôi nhớ anh mỗi ngày. Tôi thật sự rất yêu anh …
      Ngày tháng trôi đi. Dự án tôi theo đuổi suốt 3 năm trời cuối cùng đã được đối tác chấp nhận. Và tôi đã bắt đầu có một nguồn thu nhập rất cao và ổn định từ nó. Ngày đối tác nước ngoài chuyển tiền cho tôi. Tôi buộc phải ra thủ đô, nơi chi nhánh ngân hàng tôi mở tài khoản để nhận tiền. Vì hiện tại, tôi đang sống ở ngoại thành, cách trung tâm thành phố 40 km. Và tôi đã gặp anh ở đó. Anh cũng ra ngân hàng làm thủ tục chuyển tiền cho cô cháu gái đang du học bên nước Mỹ. Anh mới về nước được 2 tuần, và cũng định tìm cách liên lạc với tôi. Vì hiện tại, anh cần thời gian để thích nghi lại với môi trường xã hội, và bận rộn với việc tiếp quản một phần công việc kinh doanh của gia đình. Anh đã mua rất nhiều quà cho tôi. Tất cả những ngày kỷ niệm trong 5 năm qua, anh đều mua quà cho tôi. Nhưng anh chưa từng gửi. Vì anh vẫn để cho tôi tự do lựa chọn bạn đời. Tôi không cần thiết phải buộc mình đợi anh trong suốt 5 năm. Đợi anh 5 năm, cũng có nghĩa là khi ấy tôi sẽ 32 tuổi. Đấy là một thử thách quá lớn cho một cô gái bình thường, với một tình yêu bình thường. 5 năm với biết bao biến động, khi mỗi người ở một phương trời khác nhau, mỗi người đều có một cuộc sống hoàn toàn khác nhau. Anh làm như thế cũng phải thôi. Tôi không trách anh vì anh không hứa hẹn, không liên lạc gì với tôi suốt 5 năm qua. Nhưng ngày đó anh đã nói, khi anh về nước, dù tôi có đang là vợ của ai, và tôi đã sinh ra bao nhiêu đứa con cho người ấy, thì anh ấy vẫn cướp đoạt lại được tôi! …
       Giờ thì vui quá rồi. Suốt 5 năm qua, tôi chưa từng nắm tay một người con trai. Tôi chưa từng chấp nhận sự tìm hiểu với ai hết. Dù có rất nhiều người đã giới thiệu con, cháu, bạn bè, anh, em cho tôi. Và có còn lý do gì nữa để chúng tôi phải xa nhau? Tôi và anh đã cùng nắm tay nhau hiên ngang đi lên lễ đường. Chúng tôi cùng thề nguyền sẽ yêu và sống bên nhau trọn đời trước bàn thờ chúa và tất cả mọi người tới dự đám cưới. Giờ thì chúng tôi đã có một hạnh phúc trọn vẹn khi  ở trong vòng tay nhau!
                                                         Tác giả: Phạm Thị Hợi
Xem thêm các bài viết

<< Ước mơ trong mùa Hè

<< Anh yêu thương!

<< Kỷ niệm về những cơn mưa

<< Suy nghĩ của người giàu, người nghèo về ước mơ

<< Người giàu và người nghèo


No comments:

Post a Comment