Mai
là ngày tết Đoan Ngọ truyền thống. Vậy là đã hơn một năm
mình bận bựu cho một kế hoạch với. Đã hơn một lần mình có cái cảm giác đứng
cạnh sự thành công. Nhưng mà vẫn chưa
thành công. Dù vậy, mình vẫn tự tin tiến bước. Mình tin thành công sẽ chỉ còn
cách mình một bước chân. Hơn nữa, mình là người sẽ không bao giờ bỏ cuộc. Khi
đa đi, mình sẽ đi đến tận cùng con đường mình đã chọn.
Những ngày Tết Đoan Ngọ ngày xưa. Mẹ thường sai mình và các chị đi chăm sóc cây cối trong vườn nhà. Giúp chúng diệt
trừ sâu bệnh. Còn bắt chúng hứa sang năm sẽ ra thật nhiều quả nữa. Thật là vui.
Giờ thì mỗi người một nhà. Mọi người đều có cuộc sống của riêng mình. Mình ao
ước một cuộc sống sung túc, đủ đầy từ khi còn rất nhỏ. Thế mà cho đến tận bây
giờ mình vẫn chưa làm được.
Buổi trưa, mẹ đi chợ ghé vào nhà mình. Mẹ cho mình
một ít quả vải, quả xoài, quả hồng xiêm. Mấy hôm trước mẹ cho mình
quả mận để diệt sâu bọ theo truyền thống. Mình thấy trong lòng thương thương mẹ
quá. Đã lớn tuổi thế rồi mà vẫn chưa được sự chăm sóc của mình. Mình cũng thấy
tủi tủi, không lẽ 32 tuổi đầu vẫn không chăm lo được cái tết cho bản thân? Quyết
định, chiều đi mua hoa quả, thịt vịt, bánh tro … làm tết. Rồi mời mẹ sang nhà
ăn cơm. Ngày tết mà, tiêu tiền một chút cũng không sao. Dù mình đang phải hết
sức tiết kiệm. Dự án kinh doanh chưa thành công. Việc kinh doanh sơn
xây dựng tại nhà không thu được nhiều lợi nhuận. Nhưng là ngày tết, mình cũng phải làm một cái gì đó cho
vui vui và đặc biệt. Mình ước sẽ mua được một căn nhà ở chợ. Thế là mẹ được
ngồi đó bán hàng mà không phải thuê mướn, nhờ vả người khác. Nghĩ cảnh mẹ buôn thúng, bán
bưng ngoài chợ cũng thấy tủi. Nhưng mà mẹ không đi buôn bán nhỏ thì cũng không
biết làm gì kiếm thêm tiền. Vì mẹ đã nghỉ hưu rồi. Lương hưu của mẹ không
nhiều. Giờ mình chỉ ao ước kiếm ra nhiều tiền để chăm lo cho bản thân. Rồi chăm sóc
mẹ và làm cho mẹ vui lòng. Chỉ cần mình thành công, mẹ đã rất vui mừng rồi.
Mình phải cố gắng hơn thôi. Nghĩ mà thương mẹ quá, ôi mẹ của con. …
Tác giả: Phạm Thị Hợi
Đọc
thêm các bài viết
No comments:
Post a Comment