2014-09-14

Thơ tình tuổi ba mươi

 Ngoài đường dầm dập tiếng xe
Thế mà mình cứ im re ở nhà
Trông thì chưa đến lỗi già
Thế mà lại chẳng có người để yêu!


Nói ra thì bảo rằng điêu
Không có thì cứ làm liều một phen!
Đợi khi già yếu hom hem
Muốn đi xem mặt cũng đã muộn rồi


Nói ra thì chẳng phải loại tồi
Cũng nhà, cũng cửa, cũng như người ta
Cũng bằng khá từ đại học ra
Thế mà sao chẳng có ...ma nào thèm lấy!?

Vì thấy công việc bận rộn quá chăng?
Hay là tại hai hàm răng nàng ố?
Hoặc là do không có bố?
Hay là chưa trổ hết tài hoa?

Năm này qua, tháng này xa
Năm nay đã quá ba mươi tuổi rồi!
Thế mà thứ bẩy vẫn ngồi online
Mong kiếm được một chàng đẹp trai.

Mai thì nên núi cầu duyên
Cứ đi hẳn lên Tuyên xem nó như thế nào?
Nhớ vào thăm đất Hà Giang
Giặp được tình lang duyên vàng ước ao?

Bao lời hẹn ước hôm nao?
Giờ chàng còn nhớ câu nào nữa không?
Có biết em vẫn phòng không?
Đợi lúc em có công rồi mới đi tìm.

Tìmanh như thể tìm kim
Kim rơi bể bắc, em tìm bể nam
Em đi tìm đến chỗ làm
Hỏi nhàm về anh mãi mà đã tìm được anh đâu?

Cuộc đời sao lại bể dâu
Em tính viết sớ và tâu lên trời
Bao giờ thượng đế mời lên
Em sẽ nói hết ước muốn, không quên câu nào

Nói xong em sẽ cúi chào
Không dám thì thào khi thương đế phê.
Thượng đế chỉ bảo: về đê!
Vì ta đã phê: chuẩn tấu cho nhà ngươi rồi

Thế là em chỉ biết cười
Cám ơn thượng đế cho em mười phần
Tinh thần em đã khá hơn
Tìnhyêu nở muộn, nhưng đẹp tươi vô ngần.

                                                                     Tác giả: Phạm Thị Hợi
Đọc thêm các bài

No comments:

Post a Comment