Ngày còn nhỏ
tuổi, tôi là người rất nóng tính. Mỗi lần nổi nóng tôi mất kiểm soát bản thân
và làm tổn thương mối quan hệ với những người thân của mình. Rồi một ngày tôi được nghe cô giáo kể cho
nghe câu chuyện về sự tích quả vú sữa, tôi đã suy nghĩ rất nhiều về bản thân.
Sau đó tôi đã thay đổi dần dần và trở thành một người rất biết làm chủ hành vi
của bản thân.
Câu chuyện sự tích quả vú sữa kể về một
cậu bé mồ côi cha từ nhỏ. Cậu bé sống với một người mẹ rất nghèo. Mẹ cậu bé dù
rất yêu thương cậu bé nhưng không thể có đủ tiền để mua cho cậu bé tất cả những
gì cậu bé muốn. Vì thế mà cậu bé rất buồn và giận mẹ. Trong một lần cậu bé muốn
mẹ mua cho cậu một chiếc xe ô tô đồ chơi màu vàng rất đẹp, nhưng mẹ cậu đã từ
chối vì giá của nó rất đắt. Cậu bé đã quyết định bỏ nhà ra đi. Cậu bỏ đi kiếm tiền và sống lang thang khắp nơi. Mẹ cậu đã đi khắp nơi để tìm cậu bé mà không
thấy. Đau khổ, lo lắng, à nhớ thương người con trai duy nhất đã làm cho mẹ cậu
bị chết. Mẹ cậu bé chết đi và biến thành một cái cây. Cái lá của cái cây ở phía
dưới có màu đỏ hồng, nhìn như đôi mắt khóc đỏ lên vì nhớ và mong cậu bé trở về
nhà. Quả của loài cây này nhìn như bầu vú của mẹ cậu. Khi người ta nặn bóp quả
này thì nó chảy ra một dòng sữa màu trắng rất thơm và ngọt như dòng sữa mẹ. Có
lẽ đó cũng là khao khát của người mẹ muốn cho con mình những dòng sữa ngọt lành
cuối cùng trước khi qua đời. Đấy cũng chính là tất cả những gì mà mẹ cậu bé có.
Dân làng thương mẹ cậu bé quá và đặt tên cho loài quả ấy là quả vú sữa. Một
ngày vì quá nhớ mẹ, cậu bé đã trở về làng gặp mẹ, nhưng mẹ cậu đã qua đời từ
nhiều năm. Ở giữa nhà thì mọc lên một cây vú sữa xanh tươi. Cậu bé hái một quả
định ăn, nhưng buồn và ân hận vì đã bỏ rơi mẹ nên cậu chưa ăn được. Cậu cứ cầm
quả vú sữa trông như bầu vú của mẹ mà khóc. Người cậu mềm nhũn vì đói và mệt.
Rồi từ trong quả ấy chảy ra một dòng sữa trắng, cậu uống dòng sữa ấy. Sau đó
cậu lại thấy khỏe mạnh bình thường. Biết đây là loài cây quý, cậu cho cả dân
làng hạt của loài cây này để nhân giống. Từ đấy cậu làm việc gì cũng thận
trọng, suy nghĩ trước sau để không bao giờ hối hận cả. Sau này cậu lớn lên, cậu
đã trở thành một tỷ phú. Cậu lại càng rất yêu thương và nhớ đến người mẹ nghèo
khổ của mình. Cậu cũng rất yêu thương à trân trọng cây vú sữa như là mẹ của
mình.
Sau khi nghe câu chuyện ấy, tôi cũng cảm
thấy yêu thương cây vú sữa đến kỳ lạ. Và dọc con đường đến trường của tôi có
một cây vú sữa rất to. Mỗi lần đi qua tôi thường nhìn ngắm nó một cách say mê.
Màu đỏ của lá cây làm tôi nhớ đến đôi mắt của người mẹ trong câu chuyện. Và mỗi
lần như thế, tôi luôn nói với bản thân là sẽ cố gắng để trở thành một người
giàu có. Tôi sẽ không bao giờ đòi hỏi của cải, vật chất từ người khác, dù người
đó là mẹ của tôi. Và tôi nhất định sẽ là một người con hiếu thảo. Tôi sẽ cố
gắng làm cho mẹ tôi vui vẻ, hạnh phúc!
Tác giả: Phạm Thị Hợi
Xem thêm các bài viết
No comments:
Post a Comment