Lấy chồng thôi.
Tôi đã quá muộn để lấy chồng rồi. Nếu tôi không cố gắng lấy được chồng ở thời điểm hiện tại.
Có thể sau này tôi sẽ rất khó lấy chồng. Một cô gái 32 tuổi, dù là trong nền văn
hóa phương Đông hay phương Tây, thì cũng là quá muộn
rồi. Những chuyện tình trong quá khứ đã qua từ rất lâu. Tôi cần quên hết đi tất
cả. Nếu thật lòng họ yêu và cần có tôi trong cuộc đời. Họ sẽ đến bên tôi, ở bên
tôi, hay là giữ liên lạc với tôi. Còn ở thời hiện tại, tất cả họ đã rời xa tôi.
Dù vì bất cứ lý do gì, thì kết quả vẫn giống nhau cả thôi. Đã đến lúc tôi phải
chấp nhận một sự thật là tôi bị bỏ rơi, và tôi có vẻ như rất vô vị với mọi
người. Tôi đã có quá nhiều kẻ thù trong cuộc sống. Vì thế, họ đã làm tổn thương
cả cuộc sống của tôi.
Đã đến
lúc tôi cần đến cánh tay của một người đàn ông. Tôi cần được họ
yêu thương và che trở. Tôi mệt rồi khi cứ phải 1 mình đấu tranh với cuộc sống.
Tôi chán cái cảnh tôi bị biến thành người chuyên đi giúp đỡ, che trở, và bảo vệ
những người khác rồi. Tôi là phụ nữ mà. Tôi muốn được những người khác yêu
thương, che trở, bảo vệ, và giúp đỡ. Tôi không muốn là anh hùng nữa. Tôi
muốn được trở thành một nàng tiên, sống hạnh phúc trong vòng tay yêu thương của
chồng mình.
Những
ngày mùa Thu này, lá vàng rơi làm lòng tôi nảy sinh biết bao cảm
xúc lãng mạn. Tôi bỗng thấy khao
khát một tình yêu. Tôi thấy cần có một
người đàn ông trong cuộc sống của mình. Mùa Thu đã
đi hết một nửa chặng đường của nó. Tiếp sau mùa Đông sẽ đi qua rất nhanh. Rồi sẽ đến mùa Xuân, mùa của những đám
cưới. Tại sao cách bạn trẻ lại thích cưới vào mùa Xuân nhỉ? Còn tôi, tôi thích
làm đám cưới trong thời tiết mùa thu đầy lãng mạn như thế này. Rồi cả mùa Đông lạnh giá
và khắc nghiệt chúng tôi sẽ ở bên nhau, cùng ủ ấm cho nhau. Nhưng dù sao thì
mùa Thu năm nay cũng đã quá muộn để cho tôi có một đám cưới rồi. Vì công việc của
tôi chưa thành công. Tôi chưa có tiền
nên cũng không có cả sự tự tin. Vì thế cũng không thể có
một mối quan hệ tốt đẹp nào trong xã hội cả. Và chàng hoàng tử trong giấc mơ
của tôi vẫn chỉ sống trong những giấc mơ của tôi. Anh vẫn chưa một lần bước
chân vào cuộc sống của tôi. Mà cái cuộc sống cực nhọc của riêng tôi như thế
này, làm sao anh sống nổi? Vì thế, em đành phải xin lỗi tình yêu của em thôi.
Cuộc sống buồn tủi và cực khổ này là của riêng em. Khi nào em xây dựng cho nó
trở lên đẹp đẽ tinh khôi thì anh hãy đến bên em nhé, hoàng tử trong giấc mơ của em? Hãy biến em trở thành vợ của
anh. Và chúng ta sẽ sống hạnh phúc bên nhau đến trọn đời!
Tác giả: Phạm Thị Hợi
Xem thêm các bài viết
No comments:
Post a Comment