Mẹ ơi con đã thành công! Đó là câu đầu tiên trong lòng nó
thốt ra khi dự án mà nó theo đuổi hơn một năm nay đã đi vào giai đoạn cuối. Mọi
thứ gần như đang rất tốt đẹp. Nó cảm thấy trong lòng rất thăng hoa. Bao nhiêu
mơ ước, bao nhiêu ấp ủ dự định từ trong sâu thẳm lòng nó. Giờ tất cả như bày ra
trước mắt, đặt vào tay nó. Thành công với nó là tiền bạc, sự tự do và lòng tôn
trọng của người khác. Nó đã không ngừng học hỏi, tu dưỡng phấn đấu để đạt được
thành công từ khi nó mười năm tuổi đầu.
Phải rồi, khi ấy nó mười năm tuổi. Nó gần như bị
mẹ bỏ rơi, vì mẹ còn dành hết tâm trí vào cuộc hôn nhân với dượng. Và cả chăm
lo, mong mỏi cho những đứa con mới được chào đời. Mẹ không còn thời gian và tâm
sức để nghĩ cho nó. Nếu có nghĩ đến thì dượng cũng không cho. Dượng nghĩ và quy
kết việc mẹ chăm sóc, yêu thương chị em nó, là vì còn nhớ và yêu người chồng đã
quá cố cũng 15 năm rồi của mẹ. Dượng từng là người bạn thủa thơ ấu của bố nó,
vậy mà dượng cư xử rất tàn ác và nhẫn tâm với mấy chị em nó. Dượng muốn độc
chiếm hết toàn bộ gia sản nhà nó. Gia đình nó rơi vào cảnh điêu linh, tan nát,
nhiễu nhương. Nó và các chị phải đi ở nhờ, ở và nhà dì, nhà bà ngoại. Khổ đau,
ê chề không thể nào kể hết. Cuộc sống cơ cực, khốn khó và chịu sự vùi dập của
người thân, họ hàng, bạn bè … khiến nó luôn có một khát khao cháy bỏng vươn lên
vô cùng mạnh mẽ....
Cũng từ đó, đã 15 năm có lẻ rồi. Nó chỉ biết vùi đầu vào học
và bồi dưỡng tri thức. Hơn ai hết, nó biết “ chỉ có học mới hơn người”! Chỉ có
“ học” mới giúp nó thoát ra khỏi nghịch cảnh gia đình. Chỉ có học mới giúp nó
vươn lên và giành được mọi thứ của mình, những thứ mình mong muốn! Vì chỉ có
học vấn mới tạo ra sức mạnh. Dao có mài mới sắc. Ngọc bất trác bất thành!
Rồi nó cũng trở lên thông minh và mạnh mẽ hơn. Nó đã rành lại
được những thứ mình đáng được hưởng. Nó cũng tốt nghiệp đại học như nó hằng mơ
ước. Giờ thì nó đang thực hiện những ước mơ, dự định về kinh tế của mình. Ước
mơ của nó không còn chỉ là ước mơ với sự tiện lợi của internet và cái con
người rất giàu nghị lực phi thường của nó.
Dọc đường đi của nó có rất nhiều bọn cho má, rắn rết, sài
lang. Bọn chúng muốn vùi dập và hủy diệt nó. Chúng chà đạp, hãm hãi nó. Nó đã
bị tổn thương và thiệt hại rất nhiều. Nhưng dù sao nó cũng đã đạt được một chân
vào sự thành công. Ở đời gieo nhân nào thì gặp quả ý. Những người luôn chèn ép
và đối xử ác với nó thì tự khắc gặp tai ương thôi. Mà kỳ lạ ghê, những người
làm hại nó cũng bị cuộc đời làm hại họ gấp rất nhiều lần. Đúng là ác giả ác
báo. Cảm ơn chúa đã rủ lòng thương đến thân phận tôi hèn mọn của nó. Nó thấy
hạnh phúc vì những gì đạt được trong cuộc sống. Mỗi ngày nó sẽ cố gắng sống tốt
với bản thân hơn. Vì nó biết, trên cả thế giới này, nó mới là người cần phải
được chính nó đối xử tốt nhất. Khi nó tốt thì cũng có nghĩa nó đã tạo ra một
người tốt trong xã hội. Và với hoàn cảnh và trình độ hiện tại của nó, muốn giúp
bản thân mình còn rất khó khăn, huống chi giúp đỡ những người khác? Chắc chẳng
ai lỡ trách nó. Và có một sự thật rất đau đớn là có rất nhiều người cảm thấy
bất hạnh hơn khi nhận được sự giúp đỡ của nó. Họ sợ mang tiếng xấu vì nhận sự
giúp đỡ của một người xuất thân khốn khó như nó!? Dù tính nó rất anh hùng nghĩa
hiệp, lại có chút khả năng hơn người!...
Không sao, nó yêu cuộc sống này. Nó đang dần làm được mọi thứ
mà nó mong muốn. Điều cơ bản là nó đang cảm thấy rất hạnh phúc! Một cuộc sống
ung dung tự tại mà nó đang có cũng là mơ ước của rất nhiều người. Nó biết, trên
mỗi bước đường nó đi luôn có bóng dáng của mẹ. Không có mẹ nó chẳng là cái gì
cả. Nó còn không tự sống nổi. Người mà nó phải có nghĩa vụ yêu thương, chăm
sóc, giúp đỡ khi nó thành công trên thế giới này chỉ là duy nhất một mình mẹ mà
thôi. Mẹ là người duy nhất nó sẽ san sẻ hương vị ngọt lành của thành công. Vì
đó cũng là phần mẹ xứng đáng được hưởng từ những gì mẹ đã cho đi. Con cám ơn mẹ, mong mẹ sống lâu 200 tuổi để con có thêm nhiều thời gian phụng dưỡng, chăm
sóc mẹ. Mẹ là người phụ nữ tuyệt vời nhất thế gian! Vì có người phụ nữ nào trên
thế gian này dành cho con nhiều thứ như mẹ???
Tác giả: Phạm Thị Hợi
Xem thêm các bài viết
No comments:
Post a Comment