2015-04-10

Nếu Yêu Nhau Thật Sự Thì Có Ngày Hai Người Sẽ Quay Trở Lại Bên Nhau


        Có người nói: Nếu yêu nhau thật sự thì có ngày hai người sẽ quay trở lại bên nhau. Nhưng Hòa không tin điều đó. Hòa chỉ nghĩ đó là một lời sảo biện của kẻ ra đi. Trên thế gian này có hàng trăm ngàn đôi lứa yêu nhau thật sự nhưng rồi cũng phải chia xa cũng vì ngàn trăm lý do khác nhau. Chuyện tình giữa Hòa và Trọng cũng nằm trong số đó. Hai người đã đi về hai phía của cuộc đời. Họ lặng lẽ, vật lộn để mưu sinh.

       Trọng thì cực khổ làm việc để trang trải gánh nặng khổng lồ của gia đình. Trên vai chàng trai trẻ là bố, mẹ và ba cô em gái. Anh không thể đủ sức lo toan một cuộc sống hạnh phúc cho Hòa. Đến miếng ăn, chỗ ngủ của gia đình anh cũng phải lo toan từng ngày. Thị trường bất động sản xuống dốc không phanh. Thoánh chốc biến gia đình anh từ đại gia thành khuynh gia bại sản. Khối tài sản tiền tỷ, tiền tấn của gia đình bỗng chốc biến thành gánh nặng lớn trên vai cả gia đình.
        Hòa cặm cụi mưu sinh. Vất vả, cực nhọc, gian lao lập nghiệp. Cô thấy rằng mọi sự bất hạnh của mình từ khi được sinh ra cho đến bây giờ đều là tại cô nghèo. Chẳng quản ngày đêm khó nhọc. Cô cần mẫn như một con ong chăm chỉ, chuyên cần thực hiện ý tưởng kinh doanh đầy táo bạo của mình. Nếu ý tưởng này thành công. Cô sẽ trở lên giàu có. Cô sẽ có một cuộc sống thảnh thơi, chỉ cần ngồi chơi cũng có tiền sài! Cô vẫn mơ về hạnh phúc đó.
      Thị trường bất động sản bắt đầu ấm lên. Nhờ việc chia nhỏ những căn hộ trong tòa trung cư của gia đình Trọng đầu tư ra bán. Gia đình anh dần thoát khỏi cảnh đói nghèo. Anh mạnh dạn tìm mua đất để tiếp tục đầu tư mới. Giờ thì anh đã giàu có từ đôi bàn tay và khối óc mình. Không phải là cậu công tử giàu có chỉ biết tiêu bằng tiền của bố mẹ trước kia.
      Dự án kinh doanh mà Hòa theo đuổi đã gần hai năm tròn bất ngờ cán đích một cách hoàn hảo. Thành công đến với cô sớm hơn dự định tới cả ba năm. Khỏi phải nói cô hạnh phúc, sướng sung vô cùng. Ngày rút ra cả trăm triệu đồng tiền lợi nhuận do đối tác chuyển đến. Cô vui mừng đến rơi nước mắt. Vậy là cô đã chính thức bước vào thế giới thượng lưu bằng chính khả năng của chính bản thân mình.
      Hòa nhớ Trọng ra riết. Cô đi tìm anh, nhưng gia đình anh đã bán toàn bộ gia sản trong thị xã để chuyển về Hà Nội. Không ai biết gia đình họ đi đâu. Họ cũng không muốn ai biết vì còn phải tạm thời ...trốn nợ. Hòa buồn lắm. Cô thuê thám tử dò la tin tức gia đình anh hết cả gần trăm triệu đồng mà không có một tin tức gì. Hỏi tất cả bạn bè cũ, họ cũng không biết giờ anh ở đâu!
    Một ngày Hòa tham gia câu lạc bộ tỉ phú trẻ của Hà Nội. So với sự thành công của con ông cháu cha ở nơi này, thành công của Hòa có là gì? Nhưng cô vẫn là một ngôi sao tại bữa tiệc. Vì cô là tỉ phú lập nghiệp với hai bàn tay trắng. Là thành viên mới nhất và trẻ nhất của câu lạc bộ. Nhiều ánh mắt dịu dàng và ngưỡng mộ trao cho cô. Cô hạnh phúc. Khi tiếng nhạc vang lên, mọi người kết đôi hòa vào bản nhạc dặt dìu, lãng mạn. Đang lúng túng vì cô có vẻ lạc lõng giữa một thế giới giàu sang, quyền quý và đẳng cấp. Mooyj cánh tay lịch sự đưa ra mời cô nhảy. Cô đang định từ chối thì trời ơi! Trọng! Là Trọng thật! Không phải là cô đang mơ! ... Anh dịu dàng và mạnh mẽ kéo cô vào điệu nhạc say đắm. Kết thúc bản nhạc rồi mà anh chia chịu buông cô ra. Anh thì thào vào tai Hòa, anh đi tìm em mãi. Rồi thấy em thành công anh cũng rất mừng. Anh lại chẳng dám hẹn em nữa. Đành nhờ ngưởi gửi giấy mời em tham gia câu lạc bộ. Anh muốn được ở thật gần bên em, và cho em toàn quyền quyết định chuyện hai đứa. Lúc này Hòa cũng ôm ghì lấy Trọng và nức nở khóc. Cô cũng kể về hành trình gian khó đi tìm anh từ khi cô đặt chân được vào hai chữ thành công. Giờ thì chẳng có lý do gì để họ rời xa nhau nữa. Họ tuy đã xa nhau một thời gian dài nhưng trái tim họ luôn thuộc về nhau. Trọng đứng lên kháng đài tuyên bố lờ cầu hôn tha thiết với Hòa, Hòa đồng ý trong hạnh phúc nghẹn ngào. Cae kháng phòng vỗ tay ầm ĩ. Họ thật sự hạnh phúc bên nhau. Giờ thì Hòa đã tin vào câu nói: Nếu yêu nhau thật sự thì có ngày hai người sẽ quay trở lại bên nhau!
                                                                        Tác giả: Lệ Xuân
                                                                     


Xem thêm các bài viết

No comments:

Post a Comment