2014-06-16

Chuyện tình thời @

Cô nằm im trên chiếc giường tầng trong ký túc xá, gối đầu lên đôi tay ngọc ngà của mình để suy nghĩ. Mặc cho cả phòng vẫn đang trêu trọc nhau rồi cả bọn lại cười như lắc lẻ. Thỉnh thoảng cô lại cười vang phụ họa cùng những tình huống hài hước của cả phòng. Trong lòng cô đang trộn rộn nhiều suy tư trước những ngã rẽ của cuộc đời.
Mỗi người trên thế giới đều có 24 tiếng để sử dụng,  thế nhưng có người biết dùng thời gian ấy để biến mình thành đại trí thức, danh nhân hay trở thành tỷ phú. Có người thì sử dụng thời gian đó để làm những việc vô vị, xấu xa…và trở thành những kẻ vô danh tiểu tốt trong xã hội. Còn cô thì sao? Cô phải làm gì với quỹ thời gian 24 tiếng của mình? Ngoài thời gian trên giảng đường, thời gian dành cho sinh hoạt cá nhân và hoạt động thể dục thể thao. Cô sẽ dùng nó để làm gì đây? Đi làm thêm?

2014-06-14

Cô gái kiên cường

Xách ba lô  thả vào chiếc tủ nhỏ của cô trong phòng ký túc xá. Cô hít một hơi dài để hít vào cái không khí vui nhộn của sinh viên này. Cô thật sự rất vui. Vậy là ước mơ ấp ủ bao năm từ thủa niên thiếu khi xem chương trình SV96 trên truyền hình Việt Nam đã thành hiện thực. Qua bao nhiêu khó khăn, vất vả cuối cùng cô đã trở thành sinh viên đại học! Tuy chỉ là sinh viên đại học tại chức, nhưng đó là kết quả lỗ lực không ngừng nghỉ trong học tập của cô suốt từ khi cô đặt chân vào trường Trung cấp.

2014-06-13

Những người bạn cùng chung ký túc xá!


Ai cũng có một thời để nhớ! Có người nhớ về tuổi thơ chạy nhảy trên triền đê, bãi sông hay cánh đồng quê hương . Với cánh diều chuyên trở bao ước mơ về một ngày mai tươi sáng. Có người nhớ những buổi chăn trâu, cắt cỏ vui đùa cùng chúng bạn. Có người nhớ ra riết, nhớ cồn cào tuổi học trò hồn nhiên và trong sáng. Cái tuổi mà những ước mơ, khát vọng về ngày mai trở lên cháy bỏng nhất. Cái tuổi mà gần như tất cả các sĩ tử đều gác mọi thứ sang một bên vùi đầu vào sách vở, thắp sáng ước mơ vào giảng đường đại học của mình. Còn tôi, tôi nhớ tha thiết quãng thời gian là sinh viên của mình. Đấy quả là một thời để nhớ với tôi. Nhớ thầy cô, những đại trí thức khiến tôi luôn nghĩ mình chỉ là một cô học trò nhỏ của các thầy cô. Nhớ các cô, chú cán bộ nhân viên nhà trường. Nhớ những người bạn cùng chung chí hướng trên lớp.

2014-06-12

Nhóm facebook 1

https://www.facebook.com/groups/stt.camxuc.ty/
https://www.facebook.com/groups/betibuti/
https://www.facebook.com/groups/thachda.9x/
https://www.facebook.com/groups/thptMeLinhHaNoi/
https://www.facebook.com/groups/211905375644050/
https://www.facebook.com/groups/289488124422344/
https://www.facebook.com/groups/docthannhungvuivelam/
https://www.facebook.com/groups/373914156076712/
https://www.facebook.com/groups/228976217155553/
https://www.facebook.com/groups/DiTim/

1

Tình xưa

Cô năm nay tròn 30!
Cái tuổi mà như các cụ xưa thường nói:
Trai ba mươi tuổi vẫn xoan
Gái ba mươi tuổi đã toan về già!
Và tất nhiên gia đình cô lo ngoắng lên. Họ giục cô lấy chồng, họ sắm sửa, họ tư vấn và chủ động tân trang cho cô. Họ mối lái, và buộc cô đi gặp gỡ người này người lọ.
Cô thì chẳng thích! Công việc thì bận rộn ngút đầu! Cô chẳng còn thời gian nghĩ cho bản thân. Mà cô cũng cố tính làm vậy. Cuộc sống của cô là công việc, công việc và công việc. Công việc là niềm đam mê, hạnh phúc và là mục đích sống của cô. Công việc đã cho cô tất cả: tiền tài, địa vị và danh vọng. Dành hết tâm sức và sự lỗ lực cho công việc và cô đã được công việc đền đáp xứng đáng.

2014-06-02

Phong tục ngày 5 tháng 5 quê tôi!

Hôm nay ngày mồng 5 tháng 5!
 Một trong những ngày tết lớn trong năm của gia đình tôi. Vào ngày này hàng năm khi tôi còn nhỏ vui chẳng kém tết Nguyên Đán.