2015-05-11

Mẹ con chị Hương

     Truyện ngắn: Anh Tuấn
 Chị Hương ở quê nhà vẫn vò võ ngóng trông. Vẫn biết xưa nay trai tài năm thê bảy thiếp – Gái chính chuyên chỉ có một chồng. Đàn ông trong làng đi làm ăn xa rồi có vợ lẽ con thêm đầy ra. Huống chị cuộc hôn nhân của chị vốn không có tình yêu mà chỉ là sự ép buộc. Việc anh có vợ hai cũng là lẽ bình thường. Nhưng cũng là bụng dạ đàn bà, nhiều khi chị cũng ghen tuông và buồn lắm.

        Thằng Nam lớn lên chơi bời lêu lổng vì không có người dạy dỗ tử tế. Nó bỏ học ngang chừng và làm cho bao nhiêu đứa bé gái nhẹ dạ, cả tin như mẹ nó mang thai. Rồi cả nhà lại tá hỏa đi cầu xin gia đình người ta, gom tiền giải quyết hậu quả để người ta không kiện cáo, rồi thì ngồi tù vì con người ta vẫn đang ở tuổi vị thành niên.
       Cũng tại anh Tuấn đã làm hư nó. Vì mỗi lần nó đến thăm anh. Anh cho nó khá nhiều tiền để bù đắp cho sự thiếu vắng tình yêu thương, sự chăm sóc của anh dành cho nó. Ban đầu nó chẳng biết tiêu gì. Sau nó tung tiền ra bao các cô gái. Nhiều cô bé hám tiền mà lao vào nó ầm ầm. Thế là họ có thai. Mà nó có yêu thương gì người ta đâu mà đòi cưới!? Về điểm này, nó thật giống bố nó. Chỉ khác rằng, nó làm được theo ý mình. Không như bố nó quá nặng lễ nghĩa âm tình rồi đâm ra lỡ dở cả cuộc đời.

      Cũng may thằng bé sớm tỉnh ngộ. Nó lớn hơn, nghĩ nhiều và sâu sắc dần. Nó xin vào làm trong một nhà máy liên doanh với Nhật với mức thu nhập rất khá. Chị Hương giờ cũng sướng hơn. Vẫn mong được nhờ chồng, giờ thì được nhờ con. Âu cũng là phúc phận của chị còn dài!
                                                                         Tác giả: Phạm Thị Hợi

No comments:

Post a Comment