Tập 1: Cô Bé Mồ Côi
Tập 2: Cái Bẫy Lừa Tình
Tập 3: Truyện Tình Làng Quê
Lan là cô bé mồ côi cả cha lẫn mẹ từ năm lên sáu tuối. Bố mẹ cô bị tai nạn bất ngờ và đã cùng nhau ra đi trong một ngày trời u ám. Họ chẳng thể chăng trối lời gì cho đứa con thơ dại.Và như một lẽ tự nhiên, toàn bộ tài sản của cả gia đình đã thuộc quyền sở hữu của gia đình em trai bố Lan, cũng chính là chú ruột Lan. Vì lúc này ông bà nội chưa phân chia tài sản cho hai người con trai rõ ràng. Lan ở với gia đình chú và bà nội. Nhưng trước mất mát quá to lớn về cái chết của hai người con yêu thương. Bà nội Lan cũng nhanh chóng qua đời trong năm đó. Cuộc sống của Lan mới thật sự bắt đầu chuỗi ngày khổ cực, đắng cay.
Thói đời:
Mấy đời bánh đúc có xương?
Mấy đời dì ghẻ lại thương con chồng?
Huống
hồ Lan chỉ là cháu ruột của chồng thím? Thế là Lan bị thím và mấy người
em họ của mình thả sức hành hạ. Chú Lan cũng thương Lan lắm. Nhưng ông
còn thương vợ và hai con của mình hơn. Vả lại ông đi làm thợ xây ở xa
quanh năm theo các công trình xây dựng. Cả năm chỉ về nhà có mấy ngày
tết. Thế là thành ra Lan chỉ ở với thím là chính. Lẽ dĩ nhiên, người
thím này chẳng yêu thương gì Lan. Bà coi Lan là một gánh nợ. Mọi việc
nhà bà đều trút hết lên đầu cô bé mới bẩy tuổi đầu. Cứ rảnh tay là bà
bắt Lan đi chăn trâu, cắt cỏ, và đi mót khoai trên đồng bãi cho bà. Thấy
bạn bè cùng trang lứa được cắp sách đến trường, lòng Lan khao khát vô
cùng. Nhưng thím cô nhất định không cho cô đi. Lý do là cô còn phải đi
làm! Có đồ ăn ngon gì cô không bao giờ được đụng. Phần ăn của cô luôn
chỉ là phần cơn thừa, canh cặn hẩm hưu. Chính vì thế, mới có bẩy tuổi
đầu mà Lan trông già sụ, đen đúa và gầy nhom.Cảm thương trước hoàn cảnh của Lan. Tuấn, cậu con trai duy nhất của gia đình giàu có nhất xóm, hơn Lan đến 9 tuổi đem lòng thương. Tuấn thường dấu dồ ăn cho Lan vào những buổi trăn trâu, cắt cỏ. Bố mẹ Tuấn cũng là một người rất hiền lành nhân hậu. Họ nhìn Lan tội nghiệp như vậy thì cũng thương như đứt từng khúc ruột. Với lại nhà có mỗi một cậu con trai. Giờ cậu cũng đã lớn và luôn muốn rời xa vòng tay yêu thương của bố mẹ, để có cuộc sống tự lập. Cũng thấy hai đứa thân thiết với nhau. Thế là họ nhận Lan về làm con nuôi. Họ không biết là trong lòng Tuấn đang nhen nhóm một tình cảm đặc biệt với cô bé mồ côi tội nghiệp, vốn đã trưởng thành hơn tuổi. Họ trở thành anh em. Tuấn đã yêu thương và chăm sóc Lan đúng với danh nghĩa của một người anh trai. Lan cũng yêu thương và kính trọng Tuấn như một người anh, một người cha.
Bố mẹ Lan đã xin cho Lan đi học. Lúc này cô đã đi học muộn hai tuổi so với các bạn cùng lớp. Khỏi phải nói, cô sung sướng và hạnh phúc vô cùng. Cô vô cùng chăm chỉ học hành, và học rất giỏi khiến bố mẹ Tuấn rất vui. Chả bù cho Tuấn, học hết lớp 12, Tuấn kiên quyết không đi thi đại học. Cậu chỉ muốn đi làm theo các công trình xây dựng với bố. Bố mẹ Lan chỉ khao khát con trai trở thành cán bộ nhà nước. Chẳng phải vất vả suốt ngày vôi với vữa như bố Tuấn. Nhưng họ cũng tặc lưỡi chấp nhận. Tuấn thật sự rất có tài về xây dựng. Mới hơn hai mươi tuổi đầu, Tuấn đã làm chủ thầu xây dựng và làm ra rất nhiều tiền chẳng kém gì bố Tuấn. Gia đình Tuấn trở thành gia đình giàu có vào loại nhất của làng. Cuộc sống của Lan vì thế mà cũng đủ đầy, sung sướng và rất hạnh phúc. Ngoài giờ đi học. Lan hết lòng chăm sóc và giúp đỡ việc nhà. Lan chăm sóc bố mẹ Tuấn bằng hết thảy tình yêu thương và lòng hàm ơn sâu sắc. Bố mẹ Tuấn cững hết lòng yêu thương cô con gái nuôi rất giàu tình cảm này. Lan lẽ dĩ nhìên trở thành cô tiểu thư danh giá trong làng. Nhiều người đến hỏi cưới. Nhưng Lan không muốn đi lấy chồng. Cô muốn ở nhà chăm sóc mẹ Tuấn. Vì bà giờ đã già và sinh đau bệnh luôn. Bố Tuấn và Tuấn thì đi làm xa quanh năm nên không có người chăm sóc. Mẹ Lan thì rất yêu thương và quyến luyến Lan lên chẳng muốn gả cô đi đâu cả.
Còn nữa .....
Tác giả: Phạm Thị Hợi
Xem thêm các bài viết
No comments:
Post a Comment