2015-04-14

Tình Yêu Của Cặp Vợ Chồng Bán Thớt ( Tập cuối)


   >> Anh Bán Thớt Gỗ ( tập 1)
  Hạnh và Quân đang bán thớt rất vui vẻ bên nhau. Người đưa hàng, tính tiền, người mời chào, tiếng mặc cả râm ran cả góc phố. Họ luôn chao nhau ánh mắt yêu thương và nụ cười hạnh phúc. Những cử chỉ chăm sóc và trợ giúp nhau nho khỏ khiến bao người trông thấy cảm động đến rơi nước mắt.

     Họ đang vui thì mấy cô bạn của Hạnh chạy đến kêu ầm lên: Ôi trời ơi là trời! Chị Hạnh ơi! Chị điên rồi à? Bao nhiêu anh giàu có, đẹp trai, công ăn việc làm đàng hoàng chị không thèm yêu mà lại đi yêu thằng ...bán thớt, rồi thì cả xe ôm nữa! Thấy vẻ mặt cau đanh lại của Hạnh, mấy cô bạn kia chột dạ và nín thinh. Họ là bạn cùng khu ký túc với Hạnh. Thi thoảng vào buổi chiều và sáng sớm vẫn chơi thể thao với Hạnh ở sân trường. Họ hiểu Hạnh được mấy phần? Họ biết gì về con người Quân mà dám nói càn? Trong con người thì quý nhất là nhân cách. Trong các mối quan hệ thì quý nhất là những tình cảm chân thành và thật lòng. Quân có cả hai thứ đó. Còn tiền bạc, công danh, cửa nhà? Hạnh tự tin mình sẽ làm ra những thứ đó bằng đôi bàn tay và khối óc của mình. Cô đâu cần dùng tình yêu để làm phương tiện tiến thân!?
      Nghĩ nhiều vậy, nhưng Hạnh chỉ ôn tồn, nhỏ nhẹ và đanh thép nói với ba cô bạn gái đó: Chị lựa chọn anh Quân vì chị yêu anh Quân thế thôi. Tình yêu chứ không phải là chuyện kinh doanh mà đi so đo lợi lộc em ạ! Mấy cô bế đó bẽn lẽn, ngại ngùng và lủi đi mất. Hạnh cũng chẳng quan tâm. Cô đang cố gắng bán thớt giúp Quân. Một lúc khá lâu sau, mấy cô bé đó quay lại xin lỗi Hạnh và Quân. Họ nói Hạnh đã lựa chọn đúng, vì chưa bao giờ họ thấy Hạnh vui như khi ở bên Quân. Cũng là chuyện nhỏ, Hạnh và Quân còn bận yêu thương nhau còn chưa đủ thời gian. Hơi đâu mà họ giận hờn mấy chuyện vớ vẩn ấy.
      Bác Huê, người họ hàng xa với Hạnh, cũng là vợ sếp của Quân đến mua cho hai đứa một cái thớt to. Hạnh bớt cho bác ít tiền, nhưng bác không lấy, lại dùng tiền đó mua cho hai đứa 2 cân dưa chuột sạch, không thuốc sâu ăn cho mát. Bác ấy cứ re rẻ ... Tội quá cơ, mẹ cho ít tiền ăn hocj quá hay sao mà mày lại phải đi bán thớt như thế này ... Hạnh và Quân chỉ nhìn nhau cười bẽn lẽn.
     Hạnh cẩn thận gọt dưa cho Quân anh, thấy anh run rẩy đón lấy trái dưa chuột từ tay Hạnh. Hạnh chợt hiểu ra anh rất đói. Thì ra từ sáng sớm tới giờ anh chưa ăn uống cái gì vào bụng. Toàn bộ số tiền mà anh có đều dùng để mua thớt về bán. Giờ này chưa đã có cơm chiều. Hạnh chay bổ đi mua cho Quân một ít bánh tráng để anh ăn và đem về nhà cho gia đình nữa. Quân quay vào trong ăn bánh tráng. Nhìn dáng anh nháo nhào ăn những miếng bánh cuốn mà cổ họng Hạnh nghẹn cứng lại. Cô thấy thương anh vô cùng. Một nát sau, trông anh khá hơn hẳn. Anh dúi vào tay Hạnh túi bánh cuốn bảo Hạnh ăn đi. Hạnh nói không ăn mà để anh đem về cho mẹ cả bánh và dưa.Vừa lúc ấy mẹ anh ngang qua, Hạnh vội gọi và đưa bánh và dưa về cho mẹ và các em ăn. Rồi cô vọt nhẹ sang đường mua hai túi nước mía để hai đứa cùng uống. Họ nhìn nhau say đắm đầy yêu thương.
      Một bà trung tuổi, to béo, dáng điệu sang giàu đến chỗ Hạnh và Quân mà lã chã nước mắt. Bà nói, bà rất xót xa và cảm phục cảnh vợ chồng Quân và Hạnh nghèo đói mà có tình có nghĩa với nhau. Chẳng như gia đình bà giàu có mà chồng nơi vợ nẻo, rồi chồng bà lại có vợ bé, con riêng, bồ bịch lăng nhăng... Bà mua hết số thớt đó cho Hạnh và Quân. Hạnh quá ngạc nhiên và nói: Bà mua làm gì mà mua nhiều thớt vậy ạ? Ba cười xòa và nói, ta mua về cho mỗi đứa con gái một cái, rồi cho mỗi người hàng xóm một cái. Giá cả có đáng là bao đâu cháu. Quân và Hạnh sung sướng bán hết số thớt còn lại cho bà ấy. Khi Hạnh xòe tập tiền trước mắt Quân thì anh vui mừng đến ứa lệ. Anh ôm ghì lấy Hạnh mà ngấu nghiến, ôm ấp, hôn hít. Anh vẫn khóc, nhưng khóc trong hạnh phúc. Hạnh cũng khóc, cô khóc trong ngọt ngào hạnh phúc và yêu thương Quân.
       Đã đến giờ tan tầm. Quân lại vội vã kiếm thêm mấy cuốc xe ôm. Hạnh thì trở về trường bên những người bạn gái thân yêu. Dù không ở bên nhau. Nhưng họ luôn cảm thấy ở rất gần bên nhau. Vì trong trái tim người này luôn đầy ắp bóng hình người kia ở đó. Tình yêu của họ luôn thấm đượm ân tình dù khi giàu sang hay nghèo khó. Hạnh phúc của họ có khiến khối kẻ trên thế gian này vẫn đang mải miết kiếm tìm.
                                                                      Tác giả: Phạm Thị Hợi
                                                                          


No comments:

Post a Comment